Đề Xuất 4/2023 # Du Lịch Mỹ Qua Ảnh # Top 7 Like | Tuvanduhocsing.com

Đề Xuất 4/2023 # Du Lịch Mỹ Qua Ảnh # Top 7 Like

Cập nhật nội dung chi tiết về Du Lịch Mỹ Qua Ảnh mới nhất trên website Tuvanduhocsing.com. Hy vọng thông tin trong bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu ngoài mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật nội dung mới nhằm giúp bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.

 Nước Mỹ đẹp lung linh với các địa danh hút khách đầy quyến rũ qua các bức ảnh đầy sống động .

Thăm nước Mỹ xa xôi là điều mà ai cũng mong muốn, tuy nhiên nếu bạn chưa có dịp đến thăm đất nước cờ hoa tuyệt đẹp thì có thể chiêm ngưỡng qua ảnh và chọn cho mình một điểm dừng chân tuyệt vời nhất trong tương lai không xa. 

Đầu tiên nhất là Washington DC, thủ đô của nước Mỹ rộng lớn,nơi chứa đựng những giá  trị lịch sử với hàng chục bảo tàng lớn nhỏ trong khu The National Mall.Và nổi bật lên vị thế thủ đô đầy quyền lực của Nhà Trắng, nơi ở và làm việc của tổng thống đương nhiệm và nội các. 

Sau đó, không thể không nhắc tới “ quả táo lớn “ New York – thành phố quốc tế có tầm ảnh hưởng tới 200 quốc gia và vùng lãnh thổ. Được chọn là nơi đặt tổng hành dinh của Liên Hợp Quốc. 

Nơi đây luôn nhộn nhịp và tấp nập về đêm, do đó New York cũng được mệnh danh là ” thành phố không  bao giờ ngủ”. 

Thăm New York, bạn sẽ có cơ hội chiêm ngưỡng biểu tượng của nước Mỹ : Tượng Nữ Thần Tự Do mang hình ảnh của một phụ nữ mặc áo choàng tay cầm ngọn đuốc thể hiện khát vọng và chính lý tưởng tự do của xứ sở này.

Tạm biệt New York sa hoa , bạn hãy ghé qua San Francisco, thành phố của sương mù và những cảm xúc lãng mạn. 

Hình ảnh cây Cầu Cổng Vàng lung linh sẽ khiến bạn nhớ về San Francisco ngày trở về.

Và đến Las Vegas – thiên đường ẩm thực, mua sắm và đánh bạc của thế giới.Những hình ảnh bắt mắt với không gian mê hoặc như thế này sẽ khiến bạn khó lòng “chạy trốn”khỏi các Casino ma quái. 

Cuối cùng,hãy lắng đọng cùng “ gió” ở Chicago – quê hương của Barack Obama, đồng thời là chốn cao ốc chọc trời ngự trị. 

Thiên Nhiên Kỳ Thú Của Nước Mỹ Qua Ảnh

Thiên nhiên nước Mỹ vừa hùng vĩ vừa bí ẩn được thể hiện qua những bức ảnh giành chiến thắng tại buổi lễ trao giải cuộc thi Share the Experience (tạm dịch: Chia sẻ trải nghiệm) ngày 1/5.

Theo báo Anh Daily Mail, cuộc thi ảnh do Quỹ The National Park Foundation, hội từ thiện của các công viên quốc gia Hoa Kỳ tổ chức (từ ngày 10/5 đến 31/12/2013) đã thu hút khoảng 18.000 bức ảnh dự thi cùng hơn 1,7 triệu lượt xem ảnh.

Tác giả đoạt giải nhất nhận thưởng trị giá 10.000 USD trong khi chủ nhân giải nhì và giải ba lần lượt nhận 5.000 USD và 3.000 USD.

Bức ảnh chụp bằng smartphone mô tả cảnh một gia đình đang trèo thuyền kayak dọc theo bờ hồ Superior ở công viên Pictured Rocks National Lakeshore thuộc miền bắc tiểu bang Michigan của tác giả Courtney Kotewa đã giành giải cao nhất.

Giải nhì thuộc về Michael DeWitt, một cư dân ở thành phố Ashland, Wisconsin. Anh Michael đã chụp bức ảnh hoàng hôn nhìn qua một hốc đá được bao phủ bởi băng tuyết trong một chuyến đi bằng xuồng đến Apostle Islands National Lakeshore ở đông bắc tiểu bang Wisconsin.

Nhiếp ảnh gia Darrell Staggs ở thị trấn Mooresville, tiểu bang Indiana, giành giải ba với bức ảnh gây ảo giác khá ấn tượng chụp gần hồ Powell trong khu giải trí quốc gia Glen Canyon ở tiểu bang Utah, Mỹ. Trong bức ảnh, một người đàn ông dường như đi bộ sát mép một vách đá sâu hun hút.

Bức ảnh của Darrel Staggs chớp được khoảnh khoắc người leo núi dường như chỉ cần đi chệch vài cm là sẽ rơi xuống vực sâu. Nhưng thực ra đó là chỉ là một ảo ảnh quang học được Darrel quan sát và chụp lại.

Nếu quan sát kỹ hơn, bạn sẽ nhận ra người đàn ông đó đang đi bên cạnh một hồ nước vì mặt hồ thời điểm chụp ảnh hoàn toàn yên ắng tạo ra một tấm gương phản chiếu các vách núi trong ánh chiều tà.

Trong số các bức ảnh đoạt giải còn có tấm hình con cú ngụy trang bên trong một thân cây của nhiếp ảnh gia người Scotland Graham McGeorge và hình ảnh vách đá Palace, vách đá lớn nhất Bắc Mỹ tại công viên quốc gia Mesa Verde ở Colorado của nhiếp ảnh gia Sarah Malerich.

“Ống kính máy ảnh trong tay đúng người và chụp đúng nơi sẽ giúp lưu lại vẻ đẹp sự lộng lẫy và kỳ diệu của công viên quốc gia Mỹ, các trung tâm bảo tồn động vật hoang dã quốc gia và các thắng cảnh khác như bờ hồ thơ mộng ở Michigan nơi tay máy Courtney đã chụp được tấm ảnh đoạt giải nhất” – Bộ trưởng Nội vụ Sally Jewell nói.

Du Lịch Qua Màn Ảnh Nhỏ…

Brussel – BelgiumNghe nhắc tới Bỉ thì người ta sẽ nhớ tới gì nhỉ ? Chocolate

Tiện thì post cái hình chụp grand’place cho bà con coi luôn

Biểu tượng của Brussel là bức tượng cậu bé “..đái” Manneken Pis (có thể dịch là “peeing little fellow” – Manneken = little fellow, cón pis thì hiểu được rùi). Một bức tượng, không to vĩ đại như Nữ thần tự do. Có người hỏi rằng: sao nó bé thế ? bé thế thì có gì đâu mà coi. Dân Bỉ chỉ cười, nhún vai nói rằng họ hài lòng với bức tượng, với biểu tượng của thủ đô Brussel. Vài người lý giải rằng, nếu như tượng Manneken Pis to bằng nữ thần tự do thì cả Brussel sẽ chìm trong nước

Tượng manneken pis đặt ở trên vòi phun nước đó để làm gì ? tại sao lại đặt lên đó ? Đối với người nước ngoài, nếu chỉ nhìn thoáng qua người ta chỉ nghĩ rằng đó là một vật trang trí…cậu bé Manneken Pis nguyên bản ra đời vào khi nào không rõ, chỉ biết là năm 1619, thị trưởng Brussel cho đúc 1 bức tượng mới thay thế bức cũ. Từ đó đến nay, bức tượng bị đánh cắp và trả lại rất nhiều lần.

Để kể về nguồn gốc của bức tượng, dân Brussel có khá nhiều câu chuyện để kể nếu như bạn hỏi họ. Mèo được 1 người bạn ở Brussel kể cho nghe rằng: Ngày xưa, ở chỗ vòi phun nước có tượng Manneken pis bây giờ là nhà của 1 mụ phù thuỷ. Có 1 cậu bé ghét mụ ta nên đã đứng trước cửa nhà mụ và “xả nước”. Nhiều lần như vậy, mụ phù thuỷ rất tức giận vì không biết kẻ nào đã làm cánh cửa bốc mùi “a mô nhắc”

, một lần mụ rình và phát hiện ra cậu bé. Thế là mụ dùng phép thuật biến cậu bé thành đá !!! Hết chuyện…

hong hay như chuyện cổ Grim nhưng đó là 1 cách giải thích.Còn 1 câu chuyện khác, nói rằng có 2 cha con từ phương xa đến Brussel. Người cha là nhà điêu khắc, ông ta mãi mê làm việc mà không để ý đến cậu con trai…đến lúc ông quay lại thì không thấy cậu ta đâu nữa. Người cha đi tìm cậu con trai khắp nơi nhưng không thấy. 2 ngày sau, ông ta chợt nhìn thấy cậu con trai đang “tè” ở nơi mà hiện nay là chỗ đặt manneken pis. Ông ta liền tạc 1 bức tượng thể hiện tư thế của cậu con đặt lên bồn nước như một lời cảm ơn trời đất.Mèo còn biết có 1 câu chuyện khác nhưng không rõ lắm vì đó là cuốn phim cùng tên Manneken Pis của Bỉ sản xuất, ai coi rùi thì kể cho mọi người nghe nha.

Brussel là một thành phố đẹp, nếu chỉ đi du lịch ngắm cảnh, 3 ngày 2 đêm ở Brussel là 1 khoảng thời gian hợp lý…nhưng nếu như bạn muốn khám phá toàn bộ nơi đây, tới thăm cả Waterloo – nơi chấm dứt sự nghiệp của Napoleon, chàng rễ ngổ nghịch của vương quốc Bỉ, có lẽ bạn sẽ cần cả 1 tuần mất. À, nếu mà có ai muốn tới Brussel chơi thì nên đi vào cuối tháng 7 hoặc tháng 8 vì lúc đó vua Bỉ và gia đình đã đi nghỉ hè nên cung điện mở cửa cho khách tham quan.

Silicon Valley (lấy từ kienthuctre.org)

Cái tên Mountain View sẽ không nói lên điều gì, mặc dù nó có mặt trên mọi bản đồ nước Mỹ. Khi đưa danh thiếp, thường thì bạn phải nói thêm: “Tôi ở Thung lũng Silicon”. Danh từ này không có ở bất cứ tấm bản đồ nào, nhưng khi nghe đến, câu nói đầu tiên là: “À, Thung lũng Silicon… máy tính”. Nhưng thực ra thì miền đất đó ở đâu? Và nó có điều gì bí ẩn?“

Thiên đường” của thế kỷ… trước Thung lũng Silicon nằm ở phía Tây nước Mỹ, cách thành phố San Francisco 50 km và tên chính thức là Thung lũng Santa Clara. Tại đây, giữa những dãy núi xanh từ Santa Cruz đến Diablo là một vài doanh trại với những cái tên rất giống những nơi điều dưỡng. Chỉ có thổ dân và những người hàng ngày gắn liền với máy tính, tin học mới thân thiện với những tên như Palo Alto, San Jose, Sunnyvale, Mountain View, Cupertino hay Los Altos….

Đầu những năm của thế kỷ XX, nơi đây đã lừng danh với các cây ăn quả như: mận, cam, hạt rẻ ý và một loại rượu nho thượng hạng. Bầu trời luôn trong xanh, mùa hè không nắng oi bức, mùa đông nhiệt độ dừng lại ở 20 độ. Đất đai màu mỡ có một không hai. Dân sống ở vùng này có thể trồng mọi loại cây quả của các miền khác nhau.

Nhiều người có cảm giác như đang sống ở thiên đường, họ cũng đã từng mong rằng sẽ không ai để ý tới vùng đất này.

Từ tầu hoả đến trường đại học Sự bình yên cũng như niềm vui của dân bản điạ đã bị cướp đi sau trận động đất năm 1906. 4/5 San Francisco là những đống gạch vụn. Những chỗ cắm trại tại Santa Clara trở thành chỗ dừng chân tránh nạn duy nhất cho mọi người. Sau lần đó một số dân cư đã di tản sâu vào các vùng nông thôn. Một số đã “cuốn gói” đi tìm cuộc sống mới, bỏ xa thành phố “động đất” này.

Trường đại học Stanford là bước thứ hai tấn công vào sự bình yên đất “thánh” của người dân nơi đây. Leland Stanford là một trong những người thành lập nên tuyến đường tầu hoả Central Pacific. Tuyến đường này được mở đến California cho những người nông dân.

Phần lớn các nhà bác học, nhà nghiên cứu hay các kỹ sư bậc cao không muốn sinh sống tại nơi đông đúc – giữa Palo Alto và San Francisco. Phía nam của Palo Alto có khí hậu mát mẻ và đất rộng rãi hơn, nhờ thế dân số của miền thung lũng Santa Clara (hay thung lũng Silicon)… ngày một tăng lên rõ rệt. Chen lẫn giữa những cây cam là những ngôi nhà bắt đầu mọc lên.

Tại đây, nhà được ghép từ ghỗ dán. Thời gian đầu giá đất rẻ, chỉ cần 10.000$ là có thể mua được một mảnh đất khá tương đối. Nhưng giờ, giá của một cơ ngơi tương tự lên tới hàng triệu USD.

Gara ôtô để làm gì?

Bị ảnh hưởng bởi đợt sóng hiện đại hoá, mỗi gia đình ở đây đều có gara để ôtô. Sau này, gara ôtô đã trở thành huyền thoại cho những giấc mơ giàu có trên đất Mỹ. Dân sinh sống và làm việc ở đây thường trêu nhau rằng, nếu ai muốn kiếm tiền nhanh, trở thành tỷ phú trong nháy mắt, người đó bắt buộc phải có gara để ôtô. Điều đó có nghĩa là một số nhà kinh doanh thành đạt trở thành tỷ phú đều tiến thân từ gara ôtô.

Phần lớn các giáo sư và sinh viên trường đại học Stanford đều nhận đề án từ các công ty, sau đó họ dành thời gian nghiên cứu và làm việc tại nhà. William Hewlett và David Packard đã từng làm như vậy. Sau những buổi học trên trường họ lại nhốt mình trong gara của Hewlett để sản suất và nghiên cứu một số dụng cụ điện tử dân dụng.

Hewlett-Packard (tên của hai người thành lập công ty, cái tên này được đặt theo thứ tự như vậy nhờ việc… tung xu) là một trong những công ty tung ra thị trường những chiếc máy tính mini đầu tiên. Cũng không ai ngờ rằng chỉ sau 3 thập niên, công ty nhỏ này đã trở thành một tập đoàn có tầm cỡ thế giới chuyên về buôn bán, sản xuất các loại máy tính và đồ dùng dân dụng với tổng số tiền lên tới hàng tỷ đôla. Con đường tiến thân trong thế giới mã số cũng diễn ra như vậy đối với công ty Apple Computer – do Steve Wozniak và Steve Job thành lập.

Cũng có thể nói rằng tuyết không bao giờ rơi trên miền thung lũng này. Mưa rơi rất ít vào mùa đông. Tại đây không có tệ nạn xã hội, không có kẻ cắp (lúc trước). Do vậy sẽ tiện hơn nếu để ôtô trước cửa nhà, còn gara dùng để làm xưởng hay nhà kho mini chứa những đồ dùng lặt vặt.

Địa chỉ của hơn 700 công ty

Thung lũng Silicon còn là trụ sở của những tập đoàn đồ sộ như Apple, Hewlett-Packard, Sun hay Silicon Graphics. Thậm chí, tập đoàn IBM, Digital hay Microsoft cũng phải rời một số trụ sở quan trọng của mình đến miền đất này. Họ chuyển đến không phải vì “cho vui”, điều quan trọng hơn cả là họ sẽ khó có thể tìm được một chuyên gia tài ba nào ngoài vùng đất này. Thung lũng Silicon là địa chỉ chung của những người kiệt xuất nhất trong những người giỏi nhất.

Ngoài ra, đây là cái nôi của mọi thông tin sốt dẻo nhất, chính xác nhất. Do vậy các tập đoàn đồ sộ khó có thể cạnh tranh nổi khi nằm ở quá xa vùng đất này. Khi không có các thông tin trực tuyến hay không được cạnh tranh trên các thương trường thì các nhà nghiên cứu, chuyên gia hay kỹ sư đều có cảm giác như mình đã về hưu và đang hưởng những ngày tháng quá bình yên và nhàm chán cuối cuộc đời.

Mặc quần đùi, đi dép lê Những nhà doanh nghiệp lần đầu tiên đến thăm Thung lũng Silicon đều ăn mặc rất chỉnh tề và lịch sự: comlê, kravát, áo sơ mi trắng, đôi giầy đen được đánh bóng lộn và chiếc cặp mầu đen. Nhưng họ sẽ phải ngạc nhiên ngay từ những giây phút ban đầu. Ra tiếp khách sẽ là chủ tịch tập đoàn, ông trông như một tay quần vợt vừa trở về từ sân chơi tennis, hay mặc những bộ quần áo khiến khách cảm tưởng như ông đang bận dọn kho. Mọi người ở đây không quan tâm nhiều đến cách ăn mặc. Ai cũng như ai, đi làm trong bộ quần áo mùa hè đơn giản và hầu như ai cũng thích đi dép lê.

Nói chung, tại một số tập đoàn truyền thống lớn, họ cũng có nhiều cách ăn mặc riêng. Tại IBM, bộ trang phục nơi công sở là áo sơ mi trắng và nơi túi áo luôn kẹp vài cái bút chì, bút bi các mầu. Trong một công ty lớn các bữa ăn trưa đều do công ty cung cấp. Đa số là thức ăn nhanh và đồ uống hoa quả các loại được đặt sẵn trong các máy bán hàng tự động. Nhanh, tiện nhưng luôn đủ chất. Cung cách phục vụ như vậy có lợi hơn cả vì nó không làm tốn nhiều thời gian quý giá của mọi người.

Tại nhiều nơi không quy định giờ làm việc một cách cứng nhắc, nhưng ai cũng làm việc hết khả năng của mình – khi bạn rời phòng nghiên cứu với một công việc chưa hoàn thành thì hết ngày hôm ấy và suốt đêm bạn sẽ “quay cuồng” với những câu hỏi dính dáng đến những gì bạn đang làm dở. Khi làm việc bạn có thể chợp mắt một lúc trên salông nếu việc đó cần và giúp cho bộ não của bạn. Thường thường, khi làm việc và nghiên cứu trên máy tính, bạn như không để ý đến thời gian hay bất cứ những gì chung quanh bạn.

STRATFORD UPON AVON

Mới vừa đi hôm thứ bảy về, kể luôn cho mọi người nghe vậy…Nhắc đến Stratford Upon Avon chắc nhiều người biết lắm, nó nổi tiếng không phải vì cảnh đẹp hay như thế nào cả, mà nó được nhiều người biết đến vì đây chính là nơi sinh của SHAKESPEARE .Nhìn chung đây là 1 thành phố khá yên tĩnh, không náo nhiệt lắm.

, thế mà ko cho vào. Chán thế đó, nên chỉ được đúng ngó và chụp hình với với cái nhà thôi àh….

Và tiếp theo thì dĩ nhiên là phải vào Shakespeare Theatre rồi, vào làm gì? Thứ nhất là tham quan cho biết, thứ hai là nếu có kịch thì ngồi xem. Nhưng mà cherry hổng có vài vì thứ nhất không thích kịch, thứ hai là không rảnh mà đi..Thời gian hạn hẹp wá mà…

Xong rồi thì đến 1 tiệm cũng gần đó, gọi là Sweet Shop (kẹo đó), chẳng có gỉ ngoài kẹo hết (thì đã bảo là tiệm kẹo mà) nhưng mà có 1 thứ hay là Hand-made Chocolate, ngon lắm đó…chắc tại hand-made nên ngon hơn chỗ khác..

Đi vào rồi thì chắc chắn phải mua vài túi kẹo về ăn cho biết.Nhưng coi chừng mua nhầm mấy cái gọi là đặc trưng British Sweet thì phải biết, dở ẹt àh..Cherry được mời kẹo này, ăn dở lắm..ặc ặc luôn….

Rồi làm gì tiếp ? Có chứ, đến Butterfly Farm đi, cũng gần đó thôi, chịu khó đi bộ chừng 10ph là đến àh…Có gì trong đó? Thì có bươm bướm chứ có gỉ nữa. Nhiều lắm, và đẹp nữa. Mấy con bướm ở đây chắc bị tham quan nhiều nên hổng có sợ, với tay bắt 1 cái là bắt được liền àh, mà nhiều con đẹp lắm kìa. Chưa hết còn có mấy con bò cạp với mấy con nhện bự ơi là bự nữa, nhìn mà phát khiếp, nó cắn 1 cái thì chắc là đi sớm quá…

)

Đó là những địa điểm khá nổi ở Stratford này..Còn đâu nữa đó, nhưng mà cherry chỉ đi nhiêu đây nên biết thế này thôi…

Shakespeare’s Birthplace

và Teddy Bear Museum đây

WARWICK

Warwick Castle thì gồm 10 phần quan trọng nhất. Cứ đi lần lượt thì bạn sẽ phải qua tất vcả những nơi này, với điều kiện chịu khó đi và leo thang dữ lắm đó .Mệt phờ luôn…-Guy’s Tower

-Gatehouse & Barbican-Death of Glory-Ceasar’s Tower-Kingmaker-Royal Weekend Party-Chepel, Great Hall and State Rooms-Ghost Tower-The Mound-Bear and Clarence Towers

Cherry đi thì chắc đi hết, nhưng ấn tượng chỉ nhớ vài cái thôiĐâu tiên là cái Death of Glory , nơi này là một museum về các bộ giáp cùng nhiều gươm ,đao, kiếm, cung tên,v.v …Các bộ giáp sắt thơi xa xưa lắm rồi, nhưng được giữ gìn cẩn thận lắm. Ah, nơi này còn có cái dụng cụ tra tấn người thời đó nữa, chẳng biết giải thích thế nào, nhưng mà nhìn kinh dị lắm…Cái thời gì mà tra tấn ác ,dã man quá chừng luôn…

Tiếp theo là Kingmaker , theo lịch sử thì trong cuộc chiến nổi tiếng ‘The Wars of the Roses” khoảng những năm 1450 giữa “the Houses of York” và Lancaster thì Richard Neville, Earl of Warwick (1449 – 1471) trở thành “The Kingmaker”. Vào đây thì bạn sẽ thấy lại những bức tượng như người thật diễm tả lại cái ngày mà Neville trở thành “Kingmaker”, mấy cái tượng như là người thật vậy đó, chưa kể âm thanh làm cho khách tham quan như là trở về thời xưa thật. Nhưng ghét nhất là cái mùi trong đó, ko biết nó làm sao mà cái mùi kinh dị lắm, nhưng mà chắc thời xưa thì nó như thế…

Rời khỏi Kingmaker thì sẽ phải ngay lập tức bước vào “Royal Weekend Party” .Đây là nơi diễn tả lại 1 buổi Royal Party của Daisy, Countess of Warwick (hình như là nữ bá tước) với những người bạn năm 1898 .Vào đây thì bạn sẽ hiểu hơn cuộc sống hoàng gia là thế nào.Người ta lại dùng tượng để các nơi diễn tả cuộc sống nơi này, nào là Library đồ sộ, các Music Room, Bedroom, v.v của vị nữ bá tước này…Đây thật chất là toà nhà của vị bá tước nên rộng lớn lắm, và hầu như tất cả đêu giữ nguyên vẹn từ xưa đến nay. Kể cả những tấm ảnh từ thời xưa nữa…Chủ yếu là ảnh của cô Daisy thôi áh…Đẹp lắm kìa…

Bây giờ thì sang cái Warwick Town cái đã…Ngoài cái Warwick Castle thì còn có Doll Museum ,nơi tập trung tất cả những gì về Doll History và ở đây bạn còn thấy được những con búp bê đâu tiên nữa. Có con còn hơn 200 tuổi nữa (lâu năm dễ sợ) và hầu như toàn bộ búp bê trong này đều có tuổi cao hơn Cherry và các bạn đấy ….Toàn bậc lão làng cả thôi…Tiếp theo thì có St.John’s House , ngôi nhà xây từ năm 1620. vào đây thì thấy được những trang phục,. cách sông và cả 1 trường học nho nhỏ thời xưa nữa.. Nơi này cũng khá là Hoàng gia (Royal Department), ah, có cả những trang phục tron thời chiến tranh từ xưa đến nay của nước Anh nữa. Có nhiều hiện vật cũng như huy chương và cả những mô hình chiến tranh nữa..khá hay và hấp dẫn cho những ai thích lịch sử chiến tranh…hi`hi`Còn cái nữa là Lord Leycester Hospital do Robert Dudley, Earl of Leicester xây dựng để chăm sóc cho những quân nhân thời xưa trong chiến tranh .Đây là vì mục đích cao cả thôi, và đến tận ngày nay nó vẫn được sử dụng…cherry kiếm mãi mà hổng thấy cái này…chẳng biết nó nằm ở đâu nữa…

Toàn bộ ở trên là những nơi cherry đã đi ở Warwick này đó…Cũng nhiều cái hay lắm chứ, phải không ?nhưng mà nổi nhất thì chỉ có cái Warwick Castle thôi

Một vài hình ảnh của Warwick CastleDeath of Glory và Royal Weekend Party

Phew..đánh 3 bài liên tục , phê quá..nghỉ tay đây…

Las Vegas

Từ San Jose, chạy xe 9 tiếng về phía đông Nam, vượt qua ranh giới giữa 2 bang California và Nevada là sẽ đến thiên đường của sự ăn chơi, trụy lạc, thành phố tội lỗi “sin city”.

Trước khi thực sự tiến vào địa phận thành phố này, bạn phải chạy qua 1 vùng hoang mạc khá lớn của Nevada, và chạy ngang qua 1 cái outpost, chỗ này cũng có khách sạn, casino và shopping mall, nhưng mỗi loại chỉ có 1,2 cái.

Từ chỗ outpost đó chạy xe thêm chừng nửa tiếng là sẽ vào đến Las Vegas.

Khi nhắc đến Las Vegas, người ta thường nhắc đến các sòng bài, Casino.Thiệt dzậy, số lượng sòng bạc ở đây nhìu vô kể, mỗi khách khách sạn đều có 1 sòng bạc lớn của riêng mình.Điều kiện để tham gia vô mấy trò bài bạc này là gi ? Chỉ có 2 điều : trên 21 tuổi và có tiền

Mà vì bạn Pluto thiếu cả 2 cái trên nên ko kể nhìu dzề cái này được hen, thông cảm.

Nhưng Las Vegas không phải chỉ có mấy cái sòng bài ko thui, mà con rất nhiều cái khác đáng xem, đó là hệ thống các khách sạn ở đây.

Tại Las Vegas có 1 đại lộ, Las Vegas Boulevard, thường được gọi là “the Strip”. Trên cái đại lộ này là khoảng gần 20 khách sạn khổng lồ nằm kế cạnh nhau.Mỗi khách sạn ở đây thường gồm có 3 phần chính : khách sạn (chỗ ở đó), casino (khỏi nói luôn), và shopping mall.Điểm đặc biệt là mỗi khách sạn ở đây đều được xây dựng theo các phong cách khác nhau và đều có 1 điểm nổi bật nào đó cuốn hút khách du lịch, như “Caesar Palace” được xây theo kiểu La Mã cổ đại, “Paris” với phong cách Pháp và chiếc tháp Eiffel thu nhỏ, “Luxor” thì được xây thành hình 1 cái Kim Tự Tháp đen…

SAu đây tui sẽ post về 1 số khách sạn nổi tiếng ở Las Vegas

(From Tuoi Tre)Detroit, thủ phủ của Michigan, kinh đô một thời của ngành kỹ nghệ xe hơi xứ cờ hoa, nay đã trở thành phế đô với những ngôi nhà hoang và tỉ lệ tội ác đáng báo động.

Detroit, thành phố lớn nhất của tiểu bang Michigan, là một trong những thành phố đó!40.000 ngôi nhà bỏ hoang Ngày 2-3-2004, chúng tôi đến Detroit trong cái giá lạnh của nhiệt độ âm.Từ sân bay về khách sạn Pontchartrain nằm trên đường Griswold của trung tâm thành phố, mặc dù đã được thông tin trước về thành phố bị bỏ bê này nhưng chúng tôi vẫn không khỏi ngạc nhiên khi chứng kiến hình ảnh các loại giấy vụn, bao nilông, chai lọ… tràn ngập hai bên đường hoặc trong các công viên không một bóng người.

Những người Pháp di dân đến đây “tìm miền đất hứa” vào năm 1701 và đã lập nên thành phố Detroit. Hiện thành phố có khoảng 950.000 người từ nhiều chủng tộc khác nhau sinh sống. Trong đó khoảng 84% là người Mỹ da đen. Detroit từng được biết đến là xứ sở cho ra lò những chiếc xe hơi nổi tiếng thế giới như Ford, Cadillac (General Motors Corporation)… cùng hàng trăm nhà máy lớn nhỏ.

“Nhưng hiện không có một xe hơi nào được sản xuất tại Detroit nữa. Các cơ sở đã dời đến một địa điểm khác để mở rộng hoạt động”, Regan Watson – Krdu, thư ký chương trình khách tham quan quốc tế ở Michigan, cho biết. Thay vào đó là những nhà hàng, quán bar…bỗng chốc mọc lên nhan nhản nhưng kinh tế thành phố vẫn không hề khá lên.

Nhà cửa càng lúc càng xuống cấp, dơ bẩn. Tình hình an ninh trật tự bị buông lỏng gây nên nỗi bất an dường như thường trực cho người dân. Hàng chục ngàn người dân Detroit đã bỏ nhà ra đi, tìm đến những tiểu bang khác sinh sống trong vòng hai ba năm trở lại đây. Regan chở chúng tôi đi một vòng quanh Detroit, khi chia tay chúng tôi về khách sạn, cô dặn: “Nếu có đi bộ gần đâu đó thì phải cẩn trọng”.

Theo thống kê của chính quyền tiểu bang Michigan, toàn thành phố hiện có khoảng 40.000 ngôi nhà bỏ hoang, gồm phần lớn là nhà tư nhân và một số ít nhà của các cơ quan công sở, trong đó có không ít ngôi nhà được chủ nhà sau khi bỏ đi đã thuê người đốt cháy để được hưởng tiền bảo hiểm. Ronald Haddad – phó cảnh sát trưởng thành phố – cho biết hàng chục ngàn ngôi nhà bỏ hoang hiện là nơi ẩn náu, lui tới thường xuyên của các băng đảng, gái mại dâm và chích hít ma túy.

Detroit có khoảng 5.000 cảnh sát, làm việc đến hai, ba giờ sáng nhưng tình hình tội phạm các loại không hề thuyên giảm, đặc biệt là trộm cắp xe (nước Mỹ có khoảng 30.000 ôtô bị mất cắp hằng năm) và giết người.

Chúng tôi được bố trí lên xe tuần tra của cảnh sát quận 11 (thuộc tiểu bang Michigan) đi kiểm tra khu vực có nhiều ngôi nhà bỏ hoang vào ngày hôm sau, 3-3. Hai nhân viên cảnh sát chỉ tay vào một nhóm thanh niên đang tụ tập, bảo: “Chúng nó đang mua bán thuốc phiện đấy”. Chúng tôi ngạc nhiên hỏi: “Tại sao không bắt?”. Một trong hai cảnh sát bật cười, nói: “Muốn bắt phải bắt quả tang, nếu không thì chỉ cần đụng vào người tụi nó là tụi nó thưa kiện liền”.

Hai nhân viên cảnh sát bất ngờ dừng xe tại một góc ngã tư đường và quan sát qua hệ thống camera trong xe. Thấy chúng tôi ngạc nhiên, hai anh nói: “Không như các thành phố khác, ở đây nhiều ôtô sẵn sàng vượt đèn đỏ”.

Micro trong xe thông báo cho biết có một cuộc ẩu đả ở một trong những nơi có nhiều ngôi nhà bỏ hoang, hai nhân viên cảnh sát vội vã cho xe phóng ngay đến địa điểm đó nhưng khi đến nơi thì mọi việc đã được giải quyết ổn thỏa.

“Hằng ngày, chúng tôi nhận hàng trăm cuộc điện thoại báo chỗ này chỗ kia có bạo động, phần lớn đều bắt nguồn từ các khu vực có những ngôi nhà bỏ hoang”, các nhân viên cảnh sát cho biết. Khoảng 10 phút sau cuộc gọi trên, chúng tôi lại nghe ở một địa điểm khác có một vụ bắn chết người, hai nhân viên cảnh sát xin lỗi phải chở chúng tôi về khách sạn, rồi quay đầu xe phóng đi…Lực bất tòng tâm Đêm Detroit rất ít người ra phố. Trong các ngôi nhà có người ở, cửa bằng sắt đóng im ỉm, hệ thống báo động bằng điện tử ở trước sân nhà… “Trước khi các ông đến đây vài ngày, có hai nhân viên cảnh sát của chúng tôi bị bắn chết khi đang làm nhiệm vụ. Chúng tôi đang truy tìm hung thủ…”, R.Haddad, tiếp chúng tôi hôm 4-3 cho biết. Còn các vụ ẩu đả, bắn nhau giữa các băng đảng hoặc giết người, lấy trộm xe thì diễn ra nhiều đến chóng mặt.

Ngày 5-3, chúng tôi được đến thăm một trong hai nhà tù lớn ở Detroit – nhà tù dành riêng cho nữ phạm nhân, đang giam giữ 925 người với nhiều mức án khác nhau, trong đó có mức hình phạt chung thân khổ sai suốt đời về tội giết người (300 phạm nhân).

Nữ trung sĩ Deshields Laverne, có thâm niên 25 năm làm giám thị ở nhà tù này, cho biết có khoảng 200 nhân viên phục vụ tù nhân tại ba hệ thống trại tù (tùy theo mức độ phạm tội lớn hay nhỏ) của nhà tù nữ. Mỗi tháng một lần hồ sơ của các phạm nhân được chương trình tạm tha của tiểu bang xem xét, cho tại ngoại hoặc giảm án, nhưng do số phạm tội mới nhập trại cứ tăng lên nên trại tù luôn luôn trong tình trạng quá tải.

Nhà tù nam phạm nhân cũng trong hoàn cảnh tương tự. “Chúng tôi đang mệt mỏi vì những phàn nàn của dân chúng về nhà cửa bỏ hoang, rác rưởi dơ bẩn và nhà tù luôn chật cứng người phạm tội”, nhân viên văn phòng Ombudsman – một văn phòng chuyên ghi nhận những khiếu nại của dân chúng đối với chính quyền tiểu bang – nói. Anh cũng cho biết thêm: sau mỗi lần nhận những lời phàn nàn hoặc khiếu nại, văn phòng Ombudsman đều gửi văn bản kiến nghị lên tiểu bang nhưng lại rơi vào… im lặng!

Bốn ngày ở Detroit, chúng tôi còn được đến nhiều cơ quan khác của thành phố này và tiếp xúc với nhiều người dân còn đang sinh sống ở đây. Tất cả đều lắc đầu, nhún vai khi nói với chúng tôi về sự bất ổn của đời sống. Có ở lại dài lâu tại thành phố này không là điều không ai dám trả lời trước.

Hà Lan – The Netherlands

Nói đến Hà Lan thì ai cũng nghĩ ngay đến hoa tulip – nổi tiếng nhất ở xứ sở Hà Lan này, nghĩ đến thành phố Amsterdam xinh đẹp…. Làm 1 tour ở Hà Lan thì có thể có cái nhìn khái quát hơn về Hà Lan này…. …. Không nói đến lịch sử nước này (có biết đâu mà nói chứ.. hi`hi`

). Là một nước ở khu vực Châu Âu và có thể nói là diện tích khá nhỏ nằm giáp biên giới với Đức, Bỉ và giáp biển, nhưng Hà Lan có cái hay riêng của nó….. Đi xuyên suốt ngang Hà Lan từ Tây sang Đông thì chỉ mất chừng 2h30 đi train, ko lâu lắm cho những ai thích đi du lịch đây đó và quang cảnh Hà Lan thì nhìn chung khá giống với các nước Châu Âu khác. Đi khắp Hà Lan thì nhiều lắm, kể cả ngày cũng ko hết ,nên sau đây là 1 vài thành phố của Hà Lan dưới cái nhìn của 1 người du lịch.

AMSTERDAM: Nhắc đến Hà Lan thì ai ai cũng biết Amsterdam rồi, chưa kể ở Vn cũng có trường Hà nội – Amsterdam nữa nên cái tên này thì quen thuộc lắm rồi. Đặt chân đến Ams bằng máy bay thì các bạn sẽ đến Schiphol Airport , 1 sân bay khá lớn và đẹp của Hà Lan… Có thể nó không lớn hay đẹp nhất nếu so với những sân bay khác của thế giới nhưng nhìn chung khá là hiện đại và đẹp. Ams là 1 thành phố nhộn nhịp và đông đúc, thành phố kinh tế của đất nước Hà Lan mà. Ở ngay thời điểm này thì Ams đang được sửa chửa lại nên nhìn không đẹp lắm, hứa hẹn sau khi sửa xong sẽ là 1 bộ mặt mới của Hà Lan đây. Nhắc đến Hà Lan thì ai cũng biết 1 khu khá nổi tiếng, còn gọi là Red Light District. Hầu như các thành phố đều có 1 khu Red Light riêng cả nhưng mà nổi tiếng hơn hết là khu Red Light ở Ams này. Ai chưa biết thì nên ghé Hà Lan đi thử 1 lần cho biết, hứa hẹn nhiều điều lý thú và hay ho đang chờ đó lắm áh… có đúng ko mấy bạn đang ở Hà Lan?

ENSCHEDE: Nếu Ams nằm ở phía Tây của Hà Lan thì Enschede lại nằm tận phía Đông của Hà Lan lận, giáp gần với biên giới của Đức luôn. Đi train chừng hơn 2h từ Ams là đến Enschede ngay, chỉ việc lên train nằm ngủ 1 giấc ,đến khi nào train ngừng ko đi nữa thì thức dậy, lúc đó là bạn đã đến Enschede rồi đó

. Enschede khá yên bình và lặng lẽ. Ngay trung tâm thì có 1 quảng trường rất lớn và đẹp, 1 khu shopping cũng khá rộng và nếu ko rành đường thì dễ dàng đi lạc trong khu này lắm áh vì các con đường nó cứ bắt chéo lẫn nhau… Nhắc đến Enschede thì tôi ko nhắc đến những nơi đi chơi nhiều, mà ấn tượng trong tôi về Enschede là những người bạn. Những người bạn tốt và lúc nào cũng rất vui vẻ, đùa giỡn với nhau suốt cả ngày.

:heart1:

ARNHEM: Arnhem là một thành phố nằm ở miền Đông Hà Lan,thủ phủ của Gelderland,Hà Lan với con sông Rheine và nổi tiếng về rừng, bao quanh Arnhem là khu rừng quốc gia nổi tiếng. Đến Arnhem thì phải đến nhà thờ St. Eusebius, 1 khu nhà thờ nhỏ nhưng khi leo đến tầng trên, bạn có thể thấy 1 dàn chuông rất lớn và dĩ nhiên, bạn có cơ hội được gõ thử 1 cái chuông cho biết… hi`hi`

… Lên đến trên cùng, từ trên cao nhìn xuống thì dễ dàng quan sát được hết trung tâm thành phố Arnhem…. và ở Arnhem còn 1 cái bảo tàng khá hay gọi là Openlutcht Museum (Dutch Open Air Museum). Đây là 1 bảo tàng ngoài trời độc đáo nơi này. Đến đây thì bạn sẽ nhìn thấy được toàn bộ những ngôi nhà từ xa xưa đến nay ở Hà Lan, những ngôi nhà thiệt đàng hoàng đó… Người ta bứng các ngôi nhà này tập trung về đây, ngay giữa khu rừng và nó trờ thành 1 bảo tàng kiến trúc cũng như lịch sử luôn. Mỗi ngôi nhà đều có 1 lịch sử riêng của nó, thời nào, làm gì, nét độc đáo của kiến trúc thời ấy. Có cả cối xay gió nữa chứ… và hay nhất là người ta tạo dựng cả 1 ngôi làng trong này, vẫn có những hoạt động vui chơi, buôn bán xảy ra như nhưng làng bình thường thời đó… các ngôi nhà hầu như đều hoạt động và được sử dụng 1 cách bình thường, chí thêm 1 điều là nó được nhiều người nhìn ngắm hơn thôi… Một museum khá là độc đáo.Còn nhiều nơi khác ở Hà Lan hay lắm như Den Haag, Eindhoven,Rotterdam , v.v Có dịp thì nên đi hết cho biết…Hi`hi`

Một ngôi nhà ví dụ ở Openlutcht Museum đây.

Không có thành viên nào đang truy cập

Chưa có (Nếu bạn có khả năng quản lý thì đăng ký)

Bạn không thể tạo đề tài mớiBạn không thể viết bài trả lờiBạn không thể sửa bài của mìnhBạn không thể xoá bài của mìnhBạn không thể gởi tập tin kèm

Mạch Mạch: Cho mình hỏi tài sao mình ko còn quyền truy cập vào list truyện sắc vậy?? Huhuhu

Ngô Thanh: Cho mình hỏi mục truyện sắc không còn nữa hả các bạn

Sakura Trang: chắc lâu lắm rồi mới quay trở lại thăm ngôi nhà cũ, mọi thư slaj lạ quen quen

Cần Chú Trọng Quảng Bá Du Lịch Qua Phim Ảnh

Điện ảnh là kênh quảng bá “vàng” cho du lịch. Tuy nhiên, đến nay, du lịch Khánh Hòa dường như chưa chú trọng đến kênh quảng bá này. Tuy có nhiều thắng cảnh tuyệt đẹp để làm bối cảnh cho các tác phẩm điện ảnh, nhưng những năm gần đây, hình ảnh của xứ Trầm Hương xuất hiện trên các tác phẩm điện ảnh chưa nhiều. Kể cả khi được chọn làm bối cảnh, cả ngành Du lịch, Văn hóa chưa kịp thời nắm bắt để quảng bá…

Năm 2017, khi bộ phim Kong – Đảo đầu lâu được công chiếu, khán giả đã choáng ngợp trước vẻ đẹp kỳ vĩ của hệ thống hang động ở Quảng Bình. Không ít người Việt cũng trầm trồ, hóa ra đất nước mình đẹp thế! Ngay sau đó, du khách đã kéo đến để chiêm ngưỡng hệ thống hang động Phong Nha – Kẻ Bàng. Du lịch Quảng Bình đã có sự thăng tiến đáng kể nhờ cú hích từ điện ảnh. Thừa thắng xông lên, mới đây, Sở Du lịch tỉnh Quảng Bình đã phối hợp với Indochina Production và Công ty TNHH MTV Chua Me Đất tổ chức chương trình quảng bá du lịch Quảng Bình qua điện ảnh tại Hollywood với sự tham dự của nhiều hãng phim, công ty môi giới điện ảnh lớn tại Hoa Kỳ. Trong khuôn khổ chương trình, đoàn Quảng Bình đã giới thiệu vẻ đẹp kỳ vĩ, tráng lệ, độc đáo về địa chất và đa dạng sinh học của Di sản thiên nhiên thế giới vườn quốc gia Phong Nha – Kẻ Bàng; những chính sách hỗ trợ, tạo điều kiện của tỉnh để đưa Quảng Bình trở thành phim trường của Hollywood trong thời gian tới. Các nhà làm phim của Hollywood đã đánh giá rất cao tiềm năng trở thành phim trường của Quảng Bình, cũng như sức hấp dẫn của du lịch Quảng Bình với du khách Mỹ.

Khu du lịch Ngọc Sương từng được chọn làm bối cảnh chính của phim Những nụ hôn rực rỡ.

Trong quá khứ, Nha Trang – Khánh Hòa cũng từng được chọn để làm phim trường quay các bộ phim truyện nhựa nổi tiếng như: Tự thú trước bình minh (đạo diễn Phạm Kỳ Nam), Về nơi gió cát (đạo diễn Huy Thành), Bãi biển đời người (đạo diễn Hải Ninh)… Nhưng những năm gần đây, rất ít bộ phim truyện nhựa đình đám chọn Nha Trang – Khánh Hòa làm bối cảnh chính. Và khi được chọn, ngành Văn hóa, Du lịch cũng chưa tận dụng được cơ hội để quảng bá. Cách đây gần 10 năm, bộ phim Những nụ hôn rực rỡ của đạo diễn Nguyễn Quang Dũng quay ở resort Ngọc Sương (xã Cam Lập, TP. Cam Ranh) đã tạo được sự chú ý của du khách nhưng không được tận dụng hiệu ứng để quảng bá. Gần nhất, cuối năm 2017, bộ phim Mẹ chồng quay ở Khu du lịch Nhà xưa ông Hai Thái (xã Suối Tiên, huyện Diên Khánh) suốt hơn 1 tháng nhưng không ai hay biết. Dường như, cho đến nay, ngành Du lịch và Văn hóa Khánh Hòa vẫn chưa có một kế hoạch quảng bá du lịch qua phim ảnh. Điện ảnh và du lịch chỉ là “vô tình” đến với nhau, rồi sau đó đường ai nấy đi.

Được biết, năm 2016, khi bộ phim Kong – Đảo đầu lâu được quay ở Việt Nam, Tổng cục Du lịch đã nhấn mạnh gắn kết du lịch với điện ảnh sẽ là một trong những nhiệm vụ trọng tâm trong việc quảng bá hình ảnh đất nước, con người Việt Nam tới bạn bè quốc tế. Đáng tiếc, cho đến nay, du lịch Khánh Hòa (một trong những trung tâm du lịch lớn của Việt Nam) vẫn chưa đưa vấn đề này vào trong kế hoạch xúc tiến và quảng bá du lịch. Có lẽ đã đến lúc, những người làm du lịch và văn hóa ở Khánh Hòa cần chủ động hơn trong việc giới thiệu vẻ đẹp của xứ Trầm Hương với các nhà làm phim trong nước và quốc tế. Lịch sử điện ảnh thế giới, khu vực và trong nước đã cho thấy, bối cảnh những bộ phim nổi tiếng đều đã trở thành những địa điểm du lịch hấp dẫn du khách. Chỉ cần một bộ phim hay, ghi dấu ấn trong lòng khán giả thì ngay lập tức vùng đất được sử dụng làm bối cảnh quay ấy cũng ghi dấu trong tâm trí người xem và sau đó sẽ trở thành niềm mơ ước, khát khao được đặt chân tới địa danh ấy. Quảng Bình từ phim Kong – Đảo đầu lâu và du lịch Phú Yên từ phim Tôi thấy hoa vàng trên cỏ xanh là minh chứng gần gũi nhất.

Nha Trang – Khánh Hòa còn rất nhiều cảnh đẹp chưa được đông đảo du khách quốc tế biết đến. Theo các chuyên gia du lịch, con đường đèo nối biển và hoa Khánh Lê – Lâm Đồng uốn lượn như tranh, Khu Bảo tồn thiên nhiên Hòn Bà hoang sơ đầy quyến rũ, vịnh Vân Phong tuyệt đẹp với những đồi cát chạy dài ra biển… nên được xuất hiện nhiều hơn trong phim ảnh, các video ca nhạc để du khách biết đến. Trước khi nói đến những điều to tát như: tổ chức hội thảo, đặt hàng cho các nhà làm phim…, có lẽ điều dễ thực hiện hơn là khi cấp phép cho quay phim tại Khánh Hòa, cơ quan quản lý văn hóa nên đề nghị các nhà làm phim, sản xuất video clip thêm dòng chữ “phim hoặc video có cảnh quay tại Nha Trang – Khánh Hòa”. Với hàng triệu khán giả xem phim, xem các video ca nhạc, đây là phương cách giới thiệu hiệu quả nhưng không quá tốn kém về kinh phí.

Theo Báo Khánh Hòa

Bạn đang đọc nội dung bài viết Du Lịch Mỹ Qua Ảnh trên website Tuvanduhocsing.com. Hy vọng một phần nào đó những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!