Cập nhật nội dung chi tiết về Kinh Nghiệm Du Lịch Lệ Giang, Shangrila (Cập Nhật 01/2021) mới nhất trên website Tuvanduhocsing.com. Hy vọng thông tin trong bài viết sẽ đáp ứng được nhu cầu ngoài mong đợi của bạn, chúng tôi sẽ làm việc thường xuyên để cập nhật nội dung mới nhằm giúp bạn nhận được thông tin nhanh chóng và chính xác nhất.
Kinh nghiệm du lịch Lệ Giang
Cùng Phượt – Lệ Giang (丽江 Lìjiāng) là một đơn vị hành chính cấp địa khu của tỉnh Vân Nam, Trung Quốc, bao gồm cả khu vực thành thị lẫn nông thôn, với tên đầy đủ là Lệ Giang thị tức thành phố trực thuộc tỉnh Lệ Giang (chữ Hán: 丽江市; bính âm: Lìjiāngshì). cổ thành Lệ Giang là một trong 2 cổ thành được bình chọn đẹp nhất vùng đất Trung Quốc. Đây là một thành phố thu hút khách du lịch nhờ cả di sản thiên nhiên lẫn bề dày văn hóa lịch sử lâu đời. Nằm ở độ cao 2.400 mét so với mực nước biển khí hậu Lệ Giang quanh năm mát mẻ nhưng mưa nắng cũng rất thất thường. Tổng hợp những kinh nghiệm du lịch Lệ Giang đầy đủ nhất cho các bạn tham khảo.
Giới thiệu chung về Lệ Giang
Đây là một trong 4 thành phố tượng trưng cho 4 mùa của tỉnh Vân Nam lần lượt là Côn Minh (Xuân Thành – 春城), Đại Lý (Hạ Thành – 夏城), Cảnh Hồng (Thu Thành – 秋城) và Lệ Giang (Đông Thành – 冬城).
Đô thị cổ Lệ Giang được xây dựng dọc theo dãy núi và dòng sông. Nhờ kết quả của sự hòa trộn nét văn hóa và sự phát triển của dân tộc Nạp Tây. Kiến trúc những tòa nhà là sự kết hợp chặt chẽ kiến trúc của người Hán, Bai và Tây Tạng. Người Nạp Tây đã rất kỳ công để trang trí nhà cửa và phương tiện đi lại. Bạn sẽ cảm nhận được sự gần gũi giữa con người và thiên nhiên, hoa và cây cảnh được trồng rất nhiều trên đường phố.
Xung quanh thành phố có rất nhiều kênh đào dòng suối chảy qua khu vực dân cư. Bên bờ là những hàng liễu rủ dọc theo những con kênh đào. Thành phố có hàng cây 350 tuổi và những kiến trúc từ thời Minh. Hệ thống kênh đào chằng chịt này nên người ta gọi thành phố là “Venice” của phương Đông hay “Tô Châu” trên cao nguyên.
Trung tâm của thị trấn cổ là phố Tứ Phương. Từ những con phố chính này sẽ dẫn đến những con phố cũ, ngóc ngách của thành phố. Khắp thành phố được khoác trên mình một màu xám, kết hợp với những kênh đào và cây xanh tạo nên không khí trong lành tràn ngập đường phố.
Vào 3/12/1997, phố cổ Lệ Giang đã được tổ chức UNESCO xếp vào một trong những di sản văn hóa của thế giới. Giờ đây, thành phố ngày càng thu hút khách du lịch với nét văn hóa cổ kính đặc sắc và phong cảnh thiên nhiên trữ tình.
Nên đi du lịch Lệ Giang vào mùa nào?
Kinh nghiệm cá nhân thì Lệ Giang mùa nào cũng đẹp, các bạn sắp xếp được thời gian vào thời điểm nào thì cứ đi luôn vào thời điểm đó. Theo thông tin được chính người dân Lệ Giang chia sẻ (bạn có thể tham khảo thôi) thì nên đi Lệ Giang vào:
Khoảng tháng 4-5, thời điểm này vừa có nhiều loại hoa, vừa có tuyết trên núi. Thời điểm này khách nội địa Trung Quốc cũng không đi nhiều nên tương đối vắng vẻ.
Khoảng tháng 10-11 (mùa thu), lúc này các loại cây cối đổi sang màu vàng và đỏ tạo thành một bức tranh nhiều màu rất đẹp.
Ngoài ra, có 2 thời điểm Lệ Giang vẫn đẹp nhưng các bạn cân nhắc không nên đi đó là thời điểm Tết Âm Lịch và dịp quốc khánh Trung Quốc (1-10/10) vì người Trung Quốc cũng khá thích đi du lịch vào dịp này.
Hướng dẫn đi tới Lệ Giang
Phương tiện đường không
Các bạn có thể lựa chọn đường bay từ Quảng Châu hoặc Côn Minh tới Lệ Giang. Đối với Quảng Châu, có thể bay trực tiếp từ Việt Nam (Hà Nội, Sài Gòn) với khá nhiều chuyến bay thẳng của nhiều hãng (trong trường hợp các bạn có dừng chơi ở Quảng Châu). Nếu định bay thẳng Lệ Giang, hãy lựa chọn China Southern Airlines bởi thời gian chờ nối chuyến ở Quảng Châu tương đối ngắn (khoảng 2 tiếng) và giá vé cũng khá hợp lý (từ Hà Nội bay vào ngày thường giá khứ hồi khoảng 5500k ++)
Có nhiều cách để tới Lệ Giang phụ thuộc vào thời gian và ngân sách bạn có. Nếu muốn tiết kiệm chi phí, thường mọi người sẽ chọn tới Lệ Giang bằng đường bộ. Có 2 cách phổ biến là đi theo đường chặng Hà Nội – Lào Cai – Côn Minh – Lệ Giang hoặc Hà Nội – Nam Ninh – Côn Minh – Lệ Giang. Chặng đi theo đường Lào Cai các bạn sẽ di chuyển bằng phương tiện ô tô + tàu hỏa, chặng đi theo đường Nam Ninh sẽ di chuyển hoàn toàn bằng tàu hỏa. Đi theo chặng Lào Cai thời gian sẽ nhanh hơn còn đi theo chặng Nam Ninh tổng thời gian di chuyển khá dài (2 ngày 3 đêm) và hoàn toàn bằng tàu hỏa, tuy nhiên sẽ có thêm thời gian khám phá Nam Ninh và Côn Minh nữa.
Đường Hà Nội – Lào Cai – Côn Minh
Chặng này phương tiện sử dụng sẽ là ô tô + kết hợp tàu hỏa. Đa phần mọi người đi bằng đường bộ sẽ đi theo đường này, phương án này sẽ tiết kiệm thời gian hơn so với phương án tàu hỏa. Tổng quãng đường từ Hà Nội đến Côn Minh sẽ vào khoảng hơn 700km.
Từ Hà Nội các bạn bắt ô tô hoặc đi tàu hỏa tới Lào Cai, sau khi làm thủ tục xuất nhập cảnh các bạn tới bến xe Hà Khẩu để bắt xe đi Côn Minh. Từ bến xe Hà Khẩu có hai chuyến đi Côn Minh là 10h30 sáng và 17h chiều. Tiền vé khoảng 160 RMB và thời gian đi (đường cao tốc) khoảng từ 5-6 tiếng. Đường cao tốc Hà Khẩu – Côn Minh sẽ đi theo tuyến Hà Khẩu – Mông Tự – Thạch Lâm – Côn Minh.
Đường Hà Nội – Nam Ninh – Côn Minh
Đây là chặng di chuyển hoàn toàn bằng tàu hỏa, thời gian sẽ kéo dài lên tới 2 ngày 3 đêm trên tàu. Tuy nhiên, bù lại các bạn sẽ có khá nhiều thời gian để khám phá Nam Ninh và Côn Minh, 2 thành phố lớn là thủ phủ của 2 tỉnh Quảng Tây và Vân Nam. Tổng quãng đường từ Hà Nội (Gia Lâm) tới Côn Minh khoảng 1200km.
Tuyến tàu Hà Nội – Nam Ninh khởi hành từ ga Gia Lâm vào khoảng 9h tối hàng ngày (giờ Hà Nội) và đến Nam Ninh khoảng 9h sáng ngày hôm sau (giờ Trung Quốc). Tàu có khoảng 5 toa với khoảng gần 200 khách, số lượng người đi tàu không nhiều do thủ tục phức tạp hơn so với đi ô tô nên việc mua vé tàu khá dễ. Các bạn mang hộ chiếu có kèm visa tới quầy số 4 trong ga Hà Nội là có thể mua được vé, do là tàu liên vận giữa các nước nên giá vé sẽ được tính theo một đơn vị tiền tệ trung lập (ở đây là fr Thụy Sỹ) và được quy đổi ra tiền của nước bán vé ở thời điểm bán.
Sau khi xuất phát từ ga Gia Lâm, khoảng 1h (giờ Việt Nam) sẽ tới ga Đồng Đăng, Lạng Sơn. Tại đây, toàn bộ khách cần mang theo hành lý xuống làm thủ tục xuất cảnh, do khu vực ga khá bé và chỉ có 1 cửa ra vào nên hơi bất tiện khi phải vòng vào 1 góc để quét hành lý sau đó quay ngược ra xếp hàng vào nơi đóng dấu xuất cảnh, cuối cùng quay ngược ra cửa để kiểm tra lần cuối. Khoảng thời gian ở đây mất khoảng hơn 1 tiếng.
Tàu đi thêm khoảng 30′ nữa sẽ tới ga Bằng Tường của Trung Quốc, tương tự các thủ tục như bên phía Việt Nam nhưng bên phía Trung Quốc sẽ mất thêm khá nhiều thời gian do còn phải qua 1 lượt kiểm tra hành lý bằng tay của phía biên phòng. Kết thúc việc nhập cảnh, các bạn cũng còn phải ngồi đợi trong ga cho đến thời gian tàu chạy là khoảng 4h (giờ Trung Quốc)
Chặng Nam Ninh – Côn Minh
Từ Nam Ninhmua tiếp vé tàu đi Côn Minh, chặng này vé tàu giường nằm mềm luôn trong tình trạng hết vé cho dù mua sớm trước mấy ngày. Chặng này đi mất khá nhiều thời gian (khoảng 15 tiếng) nhưng tàu chạy vô cùng êm và thoải mái. Xuất phát từ Nam Ninh lúc 9h tối và tới Côn Minh lúc 12h trưa hôm sau.
Chặng này có vẻ tập trung phục vụ khách du lịch nên tàu rất ngon, các phòng đều được trang trí hẳn hoa tươi nhá. Khu vực vệ sinh trên tàu cũng vô cùng sạch sẽ và thoải mái. Chặng này xuất phát lúc 9h tối từ Côn Minh và tới Lệ Giang lúc 6h sáng.
Hệ thống đường sắt ở Trung Quốc được đầu tư bài bản và vô cùng phát triển, đây gần như là hình thức di chuyển đường bộ được người dân sử dụng nhiều nhất. Tại Trung Quốc, vé tàu được bán trực tiếp tại các nhà ga, cũng có một số trang bán vé online nhưng sau khi đặt xong vẫn phải ra ga đổi vé. Nếu là người dân Trung Quốc, bạn có thể tự mua vé từ các quầy bán vé tự động đặt ở mỗi ga.
Các nhà ga ở Trung Quốc đều to và rộng như (thậm chí còn hơn) một số sân bay ở Việt Nam, với hệ thống kiểm soát an ninh chặt chẽ, các bạn sẽ phải quét hành lý (ít nhất 1 lần, có ga như Côn Minh sẽ là 2 lần), kiểm tra an ninh trước khi lên tàu. Rất nhiều vật dụng bị cấm (trong đó có cả dao, theo quy định là lưỡi 10cm hoặc có khóa lưỡi nhưng tốt nhất các bạn không nên mang theo bất cứ con dao du lịch nào để tránh rắc rối)
Quay lại việc mua vé, bạn có thể mua trước toàn bộ vé của bất cứ chặng nào và từ bất cứ ga nào nếu đã có sẵn phương án di chuyển. Thường ở mỗi ga đều có ít nhất 1 quầy nhân viên có thể sử dụng Tiếng Anh, để chắc chắn hơn các bạn có thể in sẵn các chặng ra một tờ giấy rồi đưa luôn cho nhân viên bán vé để tiết kiệm thời gian.
Check giờ tàu các bạn hãy sử dụng Google Maps, sử dụng tính năng tìm lịch trình giữa 2 điểm (cụ thể là tên 2 ga bạn sẽ đi và đến) rồi sau đó chọn phần Train, các thông tin về giờ tàu chạy cũng như số hiệu chuyến tàu sẽ xuất hiện.
Khách sạn nhà nghỉ ở Lệ Giang
Ở Lệ Giang, có rất rất nhiều những nhà nghỉ (Inn) xinh xắn nằm xen kẽ ngay trong cổ thành. Những nhà nghỉ này thường hoạt động theo mô hình phòng tập thể với giường tầng (dorm), mỗi phòng thường chứa được khoảng 6 người với nhà vệ sinh và phòng tắm riêng cho từng phòng. Nếu đi một nhóm 4-6 người các bạn có thể thuê toàn bộ 1 phòng dorm để tiện cho việc sinh hoạt.
Một số khách sạn tốt ở Lệ Giang
Chơi gì khi du lịch Lệ Giang
Lệ Giang có khá nhiều điểm hấp dẫn để bạn khám phá, thường thì nên dành khoảng 3 ngày ở Lệ Giang, phần thời gian còn lại các bạn có thể kết hợp để đến thăm Đại Lý (trước khi tới Lệ Giang) và Shangrila (từ Lệ Giang còn đi khoảng 170km nữa). Nếu vẫn còn thời gian, hồ Lugu sẽ là một lựa chọn không tồi và đáng nhớ. Các địa danh trong bài này được giới thiệu với tên theo phiên âm Việt, Tiếng Trung và phiên bản Tiếng Anh (của người Trung Quốc) để các bạn tiện theo dõi và xác định vị trí.
Khắp Lệ Giang các bạn có thể nghe được bài hát này, chúng ta có thể gọi vui nó là Lệ Giang ca cũng được. (Tên gốc bài hát là 我的小宝贝 ) Dễ thấy nhất là trong những cửa hàng bán trống, các cô gái xinh đẹp sẽ bật bài này và gõ theo điệu trống, nghe cũng vui tai.
Thành cổ Lệ Giang bắt đầu được xây dựng vào cuối thời nhà Tống đầu thời nhà Nguyên (cuối thế kỷ thứ 3). Thành cổ này nằm trên cao nguyên Quý Châu, có độ cao hơn 2400m so với mặt biển, với diện tích rộng 3,8km2, từ xưa đã là chợ và trấn quan trọng nổi tiếng gần xa. Hiện nay, thành cổ này có hơn 6200 hộ gia đình, hơn 25 nghìn dân. Trong đó, người dân tộc Na-xi chiếm tuyệt đại đa số dân cư ở đây, 30 phần trăm người dân ở đây vẫn làm các nghề thủ công như làm đồ dùng bằng đồng bằng bạc, nghề thuộc da và lông thú, dệt, cất rượu và buôn bán.
Các phố xá trong thành cổ Lệ Giang đều giáp núi gần sông, dải đá màu đỏ, mùa mưa không ̣ lầy lội, mùa khô không bụi bặm, những hoa văn trên mặt đá nền đường trông tự nhiên và thanh nhã, rất hài hòa với môi trường của cả thành cổ này. Phố Tứ phương ở trung tâm thành cổ là phố cổ tiêu biểu của thành cổ Lệ Giang.
Trên hệ thống sông Ngọc Hà trong nội thành, Lệ Giang xây 354 chiếc cầu, khiến mật độ bình quân cứ 1km2 có 93 chiếc. Hình dáng của rầm cầu rất đa dạng, những chiếc cầu nổi tiếng là cầu Tỏa Thúy, cầu Đại Thạch, cầu Nam Môn, cầu Mã Yên, cầu Nhân Thọ, đều được xây dựng vào thời nhà Minh và nhà Thanh (từ thế kỷ 14 đến 19) . Trong đó cầu Đại Thạch cách đường Tứ Phương 100 mét là đặc sắc nhất.
[Tiếng Anh – Yuhe Square] Đây là một trong những cửa chính để vào khu cổ thành Lệ Giang, quảng trường rộng với điểm nhấn là cặp bánh xe nước cổ cùng với giàn chuông bằng gỗ để các bạn có thể treo những chiếc chuông với nhưng thông điệp riêng của bạn lên đó. Ngọc Hà cũng chính là tên con sông trong thành cổ, chảy thẳng tới hồ nước trong công viên Hắc Long Đàm.
Khu vực này cũng có một số cửa hàng đồ ăn nhanh phương tây (KFC, Mcdonald và Pizza Hut) dành cho bạn nào không quen ăn đồ ăn Vân Nam.
[Tiếng Anh: The Big Water Wheel] Thành cổ Lệ Giang trước đây do được làm hoàn toàn bằng gỗ nên người dân luôn phải tích nước trong nhà (đề phòng cháy còn có nước để dập lửa), trong thành lúc đó được xây dựng rất nhiều các bánh xe để dẫn nước về khắp mọi nơi trong thành. Trải qua thời gian, các bánh xe nước này dần bị phá hủy hết cho nên đến năm 1997 chính quyền nơi đây cho dựng lại 2 bánh xe nước này ngay góc quảng trường Ngọc Hà vừa là để làm điểm tham quan du lịch, vừa như một điều gì đó gợi nhắc đến nét văn hóa ngày xưa.
[Tiếng Anh: Sifang Streets Square] Được xây dựng từ đời nhà Thanh, do Thổ ty trong vùng đặt tên (lấy ý từ cụm từ Quyền Trấn Tứ Phương). Đây là trung tâm của thành cổ Lệ Giang, theo một vài cách lý giải khác thì thành cổ Lệ Giang hiện nay được phát triển theo 4 hướng lấy đường này làm trung tâm.
Do Mộc thổ ty xây dựng vào thời Minh, cầu này chỉ cách đường Tứ Phương khoảng hơn 100m và xung quanh có một vài quán cafe với view rất đẹp. Cơ mà giá đồ uống mấy quán này khá chát (40-50 RMB) nên tốt nhất các bạn chỉ nên lượn lờ quanh đây thôi.
[Tiếng Anh: Wangu Pavilion] Nằm trên đỉnh công viên Đồi Sư Tử, đây là nơi có thể nhìn được toàn cảnh Lệ Giang cũng như ngắm núi tuyết Ngọc Long. Vạn Cổ Lầu có 5 tầng và cao 33m, được xây trên dựng trên 16 chiếc cột, mỗi cột cao 22m. Có tổng cộng 4 cặp sư tử đá ở 4 mặt của lầu. Vạn Cổ Lầu được trang trí với hơn 2300 kiểu họa tiết đại diện cho 23 dân tộc sinh sống ở Lệ Giang. Các bức tường xung quanh được chạm khắc hơn 9999 con rồng cùng với 1 con ở trên trần tổng cộng là 10.000 con.
Vé vào Vạn Cổ Lầu là 50 RMB. Lời khuyên cho các bạn là không nên đầu tu 50 RMB vào đây, để tiền đấy ngồi uống cafe nghe nhạc sống ở ngay cổng vào Vạn Cổ Lầu, chỗ này cũng ngắm được toàn cảnh Lệ Giang.
Công viên Đồi Sư Tử (狮子山公园)
[Tiếng Anh: Lion Hill Park] Có tên như vậy bởi ngọn đồi có hình dáng giống một con sư tử đang ngủ, Vạn Cổ Lầu là điểm cao nhất cũng nằm trong công viên này. Đồi Sư Tử là hậu sơn của Mộc Phủ (Mộc Phủ dựa lưng vào đây) và giữa 2 nơi này có thể đi bộ qua nhau. Trông công viên Đồi Sư Tử có một ngôi chùa xây năm 1754 thời Càn Long nhà Thanh có tên là Bạch Mã Long Đàm (白马龙潭寺), ngôi chùa này từng bị phá hủy và được xây dựng lại năm 1882. Chùa là nơi xưa kia văn nhân tụ tập để trao đổi, trò chuyện, hiện giờ nơi đây vẫn còn bia khắc 11 bài thơ của các thi sĩ nổi tiếng Lệ Giang thời xưa.
Công viên Hắc Long Đàm (黑龙潭公园)
[Tiếng Anh: Black Dragon Pool] Trước kia nơi đây được gọi là miếu Long Vương, xây dựng năm 1737, năm Càn Long thứ 2. Công viên nằm ở phía Bắc của cổ thành, đi bộ khoảng 1km từ quảng trường Ngọc Hà men theo sông bạn sẽ tới được đây, nếu đã mua vé bảo tồn phố cổ bạn sẽ không mất phí khi vào công viên.
Trong công viên có một số công trình kiến trúc từ thời nhà Thanh như: Long Thần Từ (龙神祠), Đắc Nguyệt Lâu (得月楼), Cầu Tỏa Thúy (锁翠桥), Ngọc Hoàng Các (玉皇阁), Ngũ Phong Lâu (五凤楼). Công viên này nổi tiếng nhất là cảnh núi tuyết Ngọc Long đổ bóng xuống hồ.
Phía bắc của công viên là Bảo tàng Văn hóa Đông Ba Lệ Giang được xây dựng năm 1984, đây là nơi nghiên cứu và lưu trữ các hiện vật của văn hóa Đông Ba.
[Tiếng Anh: Shuhe Ancient Town] Cách trung tâm Lệ Giang khoảng 5km, đây là một trong những nơi sinh sống lâu đời nhất của người Nạp Tây và được hình thành do nhu cầu buôn bán trao đổi trên tuyến đường trà mã cổ đạo.
Người Nạp Tây vốn lấy làm nông là công việc chính, kể từ sau khi các mã bang mang trà từ trung nguyên tiến xuống khu vực sinh sống của người Tạng đổi ngựa đi ngang qua vùng nay mới dần hình thành một nơi tụ tập buôn bán, trao đổi, dần dần biến thành chợ rồi sau đó thành trấn. Thúc Hà cổ trấn là bằng chứng sống của sự chuyển đổi nghề từ nông nghiệp sang thương nghiệp của người Nạp Tây
Dòng sông Thanh Long chảy xuyên qua giữa cụm kiến trúc nhà ở tại Thúc Hà này, cầu Thanh Long xây vào thời nhà Nguyên (1368 -1644) bắc qua sông, cầu đá Thanh Long là cây cầu lớn nhất trong địa phận Lệ Giang.
[Tiếng Anh: Baisha Village] Đây là cố đô của người Nạp Tây (Naxi), nơi phát nguyên của họ nhà Mộc. Gia tộc họ Mộc phát triển và tiến tới trở thành thủ lĩnh của người Nạp Tây chính từ nơi đây trước khi chuyển về Đại Nghiên cổ trấn. Bạch Sa từng là trung tâm hành chính, văn hóa và kinh tế của người Nạp Tây.
[Tiếng Anh: Yulong Snow Moutain] Núi tuyết Ngọc Long là một khối núi gần Lệ Giang, tỉnh Vân Nam, tây nam Trung Quốc. Đỉnh cao nhất của nó được đặt tên Phiến Tử Đẩu (扇子陡, Shanzidou) cao 5.596 m. Bên kia núi là vực Hổ Khiêu nổi tiếng thách thức các nhà leo núi. Toàn bộ hệ thống núi này có tất cả 13 đỉnh núi cao trên 5000m quanh năm tuyết phủ. 13 ngọn núi này trông giống một con rồng ngọc trên núi nên gọi là “Ngọc Long”. Đây là ngọn núi thứ 71 trong những ngọn núi cao nhất thế giới.
Từ trung tâm của Lệ Giang các bạn có thể thuê xe đi Ngọc Long với giá khứ hồi là 200 – 250RMB tùy khả năng mặc cả, xe này là một dạng mini bus chứa được khoảng 7 người nên nếu đi theo nhóm thì nên thuê xe riêng. Một số thông tin khác là có thể bắt xe bus số 7 nhưng có vẻ như là không có tuyến xe bus này mà chính là những xe minibus của người dân.
(Tiếng Anh: Impression Lijiang) Đây là màn trình diễn hoành tráng với sự tham gia của 500 vũ công và 200 ngựa giữa sân khấu đá dựng ngoài trời ở độ cao hơn 3000m so với mực nước biển, lấy phông nền trực tiếp chính là đỉnh núi tuyết Ngọc Long, tái hiện lại cuộc sống cũng như những nét lịch sử văn hóa độc đáo của người Lệ Giang. Đạo diễn của ‘Impression Lijiang’ là Trương Nghệ Mưu, cha đẻ của rất nhiều tác phẩm nổi tiếng của Trung Quốc.
Ấn tượng Lệ Giang có giá vé vào khoảng 200 RMB, trình diễn 2 lần mỗi ngày. Nội dung toàn bộ bằng tiếng Trung nhưng cũng sẽ có phụ đề Tiếng Anh cho du khách.
Thung lũng Lam Nguyệt (蓝月谷)
[Tiếng Anh: Blue Moon Valley] Nằm trong khu thắng cảnh của Ngọc Long Tuyết Sơn ngay dưới chân núi Ngọc Long. Thung lũng có tên là Lam Nguyệt bởi vì ngày nắng nước màu xanh (do trong nước có đồng, không uống được. Trời mưa to thì nước hồ sẽ mất màu xanh, chuyển thành màu trắng do dưới đáy hồ có nhiều cát trắng) và khi nhìn từ trên cao xuống thì toàn bộ thung lũng có hình giống trăng khuyết. Do địa hình từ cao xuống thấp nên dòng chảy được chia làm 4 hồ Ngọc Dịch (玉液”湖), Kính Đàm (镜潭”湖), Lam Nguyệt (蓝月”湖) và Thính Đào (听涛”湖).
Treo chuông gió ở Lệ Giang
Người Lệ Giang có tục lệ treo chuông gió cầu điều ước. Đó là những chiếc chuông đồng nhỏ xíu đính kèm một miếng gỗ. Người ta có thể mua nó trong bất kỳ quầy hàng lưu niệm nào ở phố cổ hoặc tại các điểm du lịch rồi viết điều ước lên miếng gỗ và treo lên, không phải treo ở cửa sổ trong nhà bạn mà treo lại Lệ Giang.
Có rất nhiều điểm để du khách treo chuông gió, quảng trường Ngọc Hà, Thúc Hà cổ thành hoặc trên đỉnh Ngọc Long Tuyết Sơn, người ta dựng một hành lang giàn gỗ, trên đó đã treo sẵn hàng nghìn chiếc chuông của những du khách từng ghé qua nơi đây. Chuông đung đưa trong gió lạnh, đưa đẩy triệu triệu điều ước về tình yêu bất diệt và hạnh ngộ trùng phùng lên tận đỉnh núi vươn chạm trời cao.
Shangrila (香格里拉县 – Xiānggélǐlā Xiàn) là một huyện thuộc châu tự trị dân tộc Tạng Địch Khánh (迪庆 Díqìng) với tên ban đầu là Trung Điện (中甸县 Zhōngdiàn Xiàn). Shangrila (tiếng Tạng có nghĩa là Nhật Nguyệt ở trong lòng) vốn là một địa điểm xuất hiện trong một tiểu thuyết do James Hilton viết năm 1933 có tên Chân trời quên lãng (Lost Horizon). Năm 1996 người ta bắt đầu tiến hành tìm kiếm nơi này và cho đến năm 1997 chính quyền tỉnh Vân Nam chính thức tuyên bố đã tìm được Shangrila nằm ở châu tự trị Địch Khánh. Đến năm 2001, do lượng khách du lịch tìm đến với địa điểm này càng ngày càng nhiều, chính quyền nơi đây quyết định đổi tên huyện thành Shangrila và đầu tư xây dựng cơ sở hạ tầng, bảo tồn thiên nhiên để biến nơi đây thành một trong những địa điểm du lịch nổi tiếng ở Vân Nam.
Bến xe khách tại Shangrila là nơi bạn có thể mua vé của tất cả các chặng đi từ Côn Minh, Lệ Giang, công viên Potatso, núi Thạch Ca… Từ khu cổ trấn của Shangrila đi taxi ra đây mất khoảng 10 RMB.
Đi từ Lệ Giang đến Shangrila
[Tiếng Anh: Tiger Leaping Gorge] Hổ Khiêu Hiệp (Hẻm núi Hổ Nhảy) là một hẻm núi mà đoạn sông Dương Tử chảy qua; tại đó tên gọi địa phương của con sông này là Kim Sa giang (金沙江; Jīnshā Jiāng) – nằm cách Lệ Giang 90 km về phía Bắc trên đường đi Shangrila.
Với chiều dài 15 km, hẻm núi này nằm trong khu vực mà con sông chảy qua các khối núi như Ngọc Long Tuyết Sơn ở phía đông và Cáp Ba Tuyết Sơn (哈巴雪山; Hābā Xǔeshān) cao 5.396 m ở phía tây qua một loạt các thác ghềnh dưới các vách đá dốc đứng cao 2.000 m. Tương truyền rằng để trốn khỏi một tay thợ săn, một con hổ đã nhảy qua con sông tại điểm hẹp nhất (rộng 25 m), do đó người ta gọi đây là hẻm núi Hổ Nhảy.
Thường thì nếu không có thời gian trên đường đi Shangrila các bạn có thể dừng ở đây vào vào chụp ảnh nơi này, nếu sắp xếp được đây sẽ là một cung đường trekking khá tuyệt vời (khoảng 8km cả chặng), trên núi có nhiều nhà nghỉ có thể nghỉ lại qua đêm.
[Tiếng Anh: Shangri-La Old Town hoặc Dukezong Ancient Town] Có tên gọi là Cổ Thành Ánh Trăng, đây là một trấn có tuổi đời và lịch sử hơn 1300 năm, là một trong những nơi tập trung sinh sống của người Tạng từ lâu đời được bảo tồn tốt nhất ở Trung Quốc. Thị trấn này cũng là mắt xích quan trọng trên tuyến đường Trà Mã cổ đạo. Châu tự trị Địch Khánh nằm ở vùng tiếp giáp giữa 3 tỉnh là Vân Nam, Tứ Xuyên và Khu tự trị Tây Tạng nên có nền văn hóa khá đa dạng với người Tạng chiếm 80%. Đáng tiếc là trấn cổ đã bị phá hủy nghiêm trọng bởi một vụ hỏa hoạn diễn ra trong suốt hơn 10 tiếng đồng hồ năm 2014, phần lớn các ngôi nhà cổ và rất nhiều các tác phẩm nghệ thuật bị thiêu rụi.
Quảng trường trung tâm của cổ trấn là quảng trường Ánh Trăng, phía Bắc của quảng trường là công viên Quy Sơn (龟山公园 – Guishan Park), trong công viên có Đại Phật Tự được xây vào thời Khang Hy, nơi đây cũng có chuyển pháp luân lớn nhất thế giới.
[Tiếng Anh: Shika Snow Mountain] Đây là một ngọn núi nằm ở phía Nam của Shangrila, cách trung tâm thị trấn khoảng 8km. Đối với người Tạng ở đây, Thạch Ca được coi là một ngọn núi linh thiêng. Bạn có thể tới đây để xem núi tuyết trên đỉnh núi có độ cao 4450m, tất nhiên là bằng cáp treo. Ngoài ra, trong quần thể núi Thạch Ca còn có rừng nguyên sinh, hồ nước, các thảo nguyên để bạn có thể vừa dạo bước ngắm cảnh, vừa tham quan lối sống chăn nuôi du mục của người Tạng.
Toàn bộ Thạch Ca có diện tích khoảng 65km2, sự chênh lệch lớn về độ cao cũng như diện tích rộng lớn mang lại cho Thạch Ca hệ động thực vật đa dạng và phong phú
Từ bến xe trung tâm Shangrila, các bạn có thể bắt xe buýt số 9 và đi tới bến cuối cùng. Xe buýt chạy liên tục từ 7h30 đến 17h00 và có giá vé là 3 RMB. Nếu đi nhóm khoảng 2-4 người, các bạn có thể thuê taxi với giá 30 RMB. Giá vé vào cửa của Thạch Ca là 270 RMB bao gồm cả cáp treo khứ hồi.
[Tiếng Anh: Baishui River hoặc White Water Terrace] Cách Shangrila khoảng 100km, dây là nơi khởi nguồn của văn hóa Đông Ba (chính là văn hóa của người Nạp Tây). Bạch Thủy Đài từ xa nhìn như những thửa ruộng bậc thang màu trắng, nguyên nhân là do trong nước suối ở đây có Calcium Bicarbonate, khi nước bốc hơi chỉ còn lại chất này.
Bạn có thể mua vé xe đi Bạch Thủy Đài từ bến xe trung tâm của Shangrila với giá 30 RMB, thời gian đi khoảng 3 tiếng. Xe xuất bến lúc 9h00, tới Bạch Thủy Đài lúc 12h00 và từ đây trở lại Shangrila lúc 14h00. Khoảng thời gian 2 tiếng là đủ để các bạn tham quan nơi đây.
Công viên Potatso (普达措国家公园)
[Tiếng Anh: Pudacuo National Park] Gọi là công viên cho dễ hình dung chứ thực ra Potatso là một khu bảo tồn thiên nhiên vô cùng rộng lớn và chỉ với 3% diện tích mở cho khách du lịch tham quan cũng đã đủ khiến bạn mệt lừ. Đây cũng là một điểm có vé đắt nhất trong hành trình Lệ Giang với giá vào cửa bao gồm xe buýt là 258 RMB. Qua cửa soát vé, bạn sẽ lên xe buýt đợi sẵn ở cửa để đưa vào sâu trong khu bảo tồn, với mỗi xe đều có 1 hướng dẫn viên đi kèm theo xe để giới thiệu (mỗi tội không có Tiếng Anh nên nếu không biết chút tiếng Trung nào thì chắc chỉ có ngồi ngắm cảnh).
Sau khoảng 20 phút thì xe buýt sẽ đưa bạn tới chặng đầu tiên là hồ Thuộc Đô (属都湖 – Shudu Lake), ở đây bạn có thể lựa chọn phương án xuống đi bộ ven theo con đường gỗ bên hồ hoặc ngồi tiếp tục trên xe buýt để được đưa tới cuối chặng này, các bạn chú ý là nếu đã xuống đi bộ thì sẽ phải đi hết chặng (gần 4km) mới tới được điểm xe buýt tiếp theo.
Hồ Shudu rộng 120 ha, nằm ở độ cao hơn 3300m trên mực nước biển, cách cổng chính của công viên Potatso khoảng 13 km. Cái tên Shudu có nghĩa là hồ nước nằm bên cạnh quả đồi. Trong tiếng Tạng, “Shu” có nghĩa là “bơ” và “du” nghĩa là “đá”, Shudu dịch nghĩa ra là nơi “bơ cứng như đá”.
Chặng tiếp theo xe buýt sẽ đưa bạn tới khu đồng cỏ Di Lí Đường (弥里塘 – Militang) trong tiếng Tạng có nghĩa là Mắt Phật, đoạn này thì tất cả các xe buýt đều chỉ dừng khoảng 15′ cho khách chụp ảnh hoặc vệ sinh cá nhân rồi lại tiếp tục đến điểm cuối cùng là hồ Bích Tháp
Chặng cuối cùng, xe buýt sẽ đưa bạn tới hồ Bích Tháp (碧塔海 – Bita Lake). Chặng này dài nhất và cũng thuộc dạng đẹp nhất trong khu công viên, quãng đường đi bộ khoảng hơn 6km trên một con đường gỗ chạy dọc ven hồ, dưới các tán cây ngay trong rừng. Nếu không đủ sức khỏe, các bạn có thể đi thuyền (với giá 50 RMB) để giảm bớt khoảng 3/4 quãng đường.
Tu viện Songzanlin (松赞林寺)
[Tiếng Anh: Ganden Sumtseling Monastery] Đây là ngôi đền lớn của phật giáo dòng mật tông Tây Tạng nằm trên một ngọn đồi cao, thuộc dòng tu của các Lạt Ma. Tu viện Songzanlin được xây dựng năm 1679 thời nhà Thanh (Khang Hy) theo nguyên mẫu thu nhỏ của cung điện Potala – Lhasa Tây Tạng, ngự ở độ cao 3200m. Tu viện Songzanlin nổi bật với những mái nhọn dát vàng rực rỡ. Đây là tu viện Phật Giáo Tây Tạng lớn nhất ở Vân Nam, nơi tập trung những nét văn hóa tiêu biểu của người Tạng.
Đây là một trong 13 tu viện lớn nhất trong dòng Mũ vàng (Gelugpa). Trong một tòa điện còn có bức tượng vị tổ sư khai sáng tu viện này cao 16m. Vào thời điểm cực thịnh, tu viện đón nhận tới hơn 1400 sư và 9 Tulkous (những người đã đạt tới cảnh giới của Đạo Phật). Gần 800 nhà sư tu trọn đời ở đây trong một ngôi làng nằm cheo leo ngay bên cạnh tu viện.
Năm 1959, trong cuộc xâm chiếm Tây Tạng của mình, quân đội Trung Quốc đã ném bom tu viện này tuy nhiên đến năm 1981 tu viện đã được khôi phục gần như nguyên vẹn.
Trong phố cổ ở Shangrila có cái món sữa chua (thường thấy bán ở mấy hàng hoa quả) này các bạn cũng có thể thử, giống sữa chua tự làm kiểu Việt Nam nhưng rất rất chua, khi ăn phải trộn thêm đường mới ăn được.
Khách sạn nhà nghỉ tại Shangrila
Hồ Lugu (泸沽湖 – Lugu Lake) cách Lệ Giang khoảng hơn 200km nằm trên cao nguyên Minh Châu, ở vùng giáp ranh giữa 2 tỉnh Vân Nam và Tứ Xuyên. Vì cách khá xa Lệ Giang và nằm ở một hướng khác so với vùng đất Shangrila nên nếu muốn đi cả 2 nơi này bạn cần dành ít nhất 4-5 ngày, nếu không có đủ thời gian bạn buộc phải lựa chọn 1 trong 2 địa điểm này.
Hồ Lugu là một trong những hồ nước đẹp nhất miền Tây Nam Trung Quốc với những đỉnh núi quanh năm chìm đắm trong mây ngàn, bao quanh hồ là những cánh rừng bạt ngàn với hệ sinh thái phong phú. Quanh hồ có khoảng 15000 người Mouso sinh sống, nữ giới chiếm khoàng 2/3 dân số.
Đây là nơi duy nhất ở Trung Quốc (và chắc cũng là một trong những nơi hiếm hoi trên thế giới) duy trì phong tục Mẫu hệ, người phụ nữ trong gia đình là người quyết định tất cả các vấn đề trọng đại, sở hữu đất đai cũng như có toàn quyền trong việc nuôi dạy con trẻ.
Phụ nữ Mouso có quyền ngủ với nhiều người đàn ông và thay đổi người tình cho đến khi nào họ cảm thấy chán, người Mosuo không có tục cưới gả mà vẫn duy trì phong tục “tẩu hôn”, tức là người nam đêm đêm sẽ cưỡi ngựa sang nhà cô gái ưng ý, họ ở bên nhau suốt đêm nhưng người con trai sẽ phải trở về nhà trước khi trời sáng. Nếu cô gái có thai, mối quan hệ sẽ được nâng thêm mức gắn bó bằng việc chàng trai được phép đến thăm con nhưng không được phép đưa về nhà mình. Cùng với mẹ, đứa bé sẽ sống ở nhà gái suốt đời mà không làm dâu hay rể cho bất cứ nhà nào. Không có người đàn ông nào được phép trở thành cha của đứa bé, những người chú bên nhà mẹ sẽ thay thế người cha dạy dỗ đứa trẻ. Đây có lẽ cũng là lý do mà khách du lịch được căn dặn không được ôm bất cứ đứa trẻ nào cũng như không được hỏi về cha của 1 đứa trẻ.
Bánh quẩy và sữa đậu nành
Đây là một món ăn sáng khá dễ thấy ở Lệ Giang, hầu như hàng quán bán đồ ăn nào vào buổi sáng cũng có. Quẩy ở đây dài và mang vị hơi ngậy do nhiều dầu mỡ, sữa đậu nành thơm và ngon, có thể pha thêm chút đường để có vị ngọt.
Món ăn sáng phổ biến thứ nhì trong những ngày ở Lệ Giang, trứng được luộc cùng với nước trà, khi ăn có vị hơi mặn cũng như có hương thơm của trà.
Một loại bánh làm bằng bột mỳ có nhân và được làm chín bằng cách hấp. Nhân bánh bao được làm bằng thịt và/hoặc rau. Bánh bao thường được dùng bất cứ bữa ăn nào trong ngày và thường được người Trung Quốc dùng làm món ăn bữa sáng. Ở Lệ Giang (có lẽ cả ở các vùng khác nữa) bánh bao thường được làm ngay tại chỗ và đặt trong các khay nhỏ.
Bún qua cầu (过桥米线 – Guo Qiao Mi Xian)
Bún qua cầu là một món ăn đặc sản mang đậm nét văn hóa của tỉnh Vân Nam. Đây là món ăn đặc trưng của người Hán ở vùng Điền Nam (Điền là tên gọi của Vân Nam) thuộc về khu vực ẩm thực Điền hệ (một trong các vùng ẩm thực nổi tiếng của Trung Quốc). Món bún qua cầu có lịch sử hơn 100 năm, bắt nguồn từ huyện Mông Tự tỉnh Vân Nam.
Tương truyền là có cô gái kia lấy một anh thư sinh, anh này chăm chỉ học hành, ngày ngày cô mang thức ăn đến cho chồng thì đều nguội hết cả rồi, vì chồng học trên một hòn đảo phải đi khá xa, cô này về mới suy nghĩ, nghĩ ra món bún qua cầu, bún trụng sẵn ở nhà, nấu canh gà suông thật nóng, đổ lên một lớp mỡ, đồ ăn kèm để riêng, đến nơi mới đổ vào, thế là vừa nóng vừa ngon.
Món này thường bao gồm 1 tô nước dùng rất nóng (thường là cái loại bát bằng gốm giữ nhiệt) và rất nhiều các loại nguyên liệu ăn kèm bên ngoài như: thịt, trứng, rau, bún, cá hồi… Sau khi quán mang ra các bạn lần lượt đổ các nguyên liệu tươi sống vào trước rồi sau đó mới cho bún, đợi 1 lúc cho tất cả mọi thứ chín rồi trộn đều lên ăn. Món này ngon và là một trong những món khá dễ ăn ở Lệ Giang.
Sườn được ướp muối sau đó hong khô rồi treo trên tường, do ướp muối nên có thể bảo quản rất lâu. Cái sườn hong khô này giống kiểu thịt gác bếp ở Việt Nam ấy. Lẩu ăn kèm với các loại rau và nấm, trong đó có Thủy Tính Tương Hoa một loại rau chỉ mọc trong hồ Lô Cô.
Bò Yak là loài bò Tây Tạng đặc trưng sống khu vực miền núi Himalaya ở miền nam Trung Á, bao gồm cao nguyên Thanh – Tạng và xa về phía bắc tới tận Mông Cổ . Loài bò này có thể sống tới 20 năm , to lớn , con đực có thể cao tới 2m và con cái cao tới 1,6m và có bộ lông dày để chống rét
Vì loài bò Tây Tạng hiếm , chỉ sống trên vùng núi cao nên thịt rất sạch, mềm, thơm ngon, có vị đặc trưng riêng mà không ở nơi đâu có được. Thịt bò Yak , được bán phổ biến ở Lệ Giang và Shangrila và có thể được chế biến theo nhiều cách : ninh, làm khô, ướp gia vị rồi nhúng lẩu ăn.
Bánh này là món ăn của người Nạp Tây được làm từ bột mì đặc sản của Lệ Giang, nhân bánh có thể cho đường mật ong hoặc xúc xích.
[Tiếng Anh: Flower Cake] Đây là một loại bánh truyền thống của Vân Nam, bánh được làm từ bột mỳ và cánh hoa hồng.
Lịch sử ghi lại, bánh hoa được một đầu bếp làm ra từ hơn 300 năm trước (thời nhà Thanh). Loại bánh này khi ăn có vị ngọt nhưng lại không ngấy và do chỉ sử dụng cánh hoa hồng để làm nhân nên khá quý. Sau này, khi dần trở nên phổ biến, bánh hoa được sử dụng để làm cống vật và trở thành một trong những món ăn phổ biến của vua.
Ở Lệ Giang, bánh hoa được đóng thành hộp 10 chiếc, giá bình quân từ 20-30 RMB cho một hộp. Chất lượng bánh không phải hàng nào cũng giống nhau nên các bạn cần thử trước. Hộp bánh được làm khá đẹp, phù hợp cho việc làm quà tặng.
Lịch trình đi du lịch Lệ Giang
Ngày 0: 9h30 tối lên tàu Hà Nội – Nam NinhNgày 1: Khoảng 9h sáng tới Nam Ninh, mua vé tàu đi Côn Minh. Sớm nhất buổi sáng có chuyến tàu lúc 10h. Khoảng 22h tới Côn Minh. Tiếp tục lên tàu đi Lệ Giang lúc 23hNgày 2: 9h sáng tới Lệ Giang. Về khách sạn cất đồ (nếu chưa được nhận phòng thì gửi đồ tại đó rồi đi khám phá cổ trấn). – Tham quan cổ trấn, trưa có thể quay về khách sạn nhận phòng, nghỉ ngơi ăn trưa hoặc đi xuyên luôn qua trưa – Chiều đi tham quan Mộc Phủ, lên Vạn Cổ Lầu ngắm toàn cảnh Lệ Giang – Tối có thể ra lại khu phố cổ để vui chơi, bar và các quán cafe buổi tối ở đây đều có nhạc sống và rất sôi độngNgày 3: Tiếp tục ở Lệ Giang chơi loanh quanh, khám phá Thúc Hà, Bạch Sa…Ngày 4: Thuê xe đi Ngọc Long Tuyết Sơn, chỗ này đi gần như cũng mất đứt 1 ngày rồi.Ngày 5: Bắt xe bus đi Shangrila, thời gian đi khoảng 4 tiếng. Xe chạy liên tục, nếu đi sớm 1 chút thì khoảng đầu giờ chiều bạn ở Shangrila rồi – Sau khi nhận phòng khách sạn thì có thể loanh quanh đi chơi trong khu phố cổ, lên thăm cái chùa có cái chuyển luân hồi to nhất thế giới.Ngày 6: Thuê xe đi tu viện Songzalin và Công viên Potaso. Xuất phát sớm từ lúc khoảng 8h, các bạn chơi ở tu viện khoảng 2 tiếng rồi đi Potaso, chỗ này rộng nên đi hết cũng phải tầm chiều tối mới quay lại được về khách sạnNgày 7: Nếu có thời gian thì đi Thạch Ca Tuyết Sơn và Baishuitai, không có thì bỏ qua ngày này để trở vềNgày 8: Bắt xe bus từ Shangrila về thẳng Côn Minh, có xe chạy đường cao tốc nên thời gian sẽ nhanh hơn là quay ngược về Lệ Giang rồi đi tàu.Ngày 9: Từ Côn Minh lúc này có 2 phương án để về, tiếp tục quay lại chặng Nam Ninh – Hà Nội hoặc bắt xe từ Côn Minh về Hà Khẩu sau đó về Hà Nội theo đường Lào Cai.
Chi phí đi du lịch Lệ Giang
Thông tin đang cập nhật
Một số lưu ý khi đi Lệ Giang, Shangrila
Nếu chỉ đi 1 chuyến các bạn chỉ cần làm loại visa 3 tháng 1 lần (được sử dụng để vào Trung Quốc 1 lần, tối đa 15 ngày trong vòng 3 tháng kể từ ngày cấp) có giá 60$. Nếu tự làm, các bạn có thể vào website của Đại sứ quán Trung Quốc để tải mẫu đơn về và tự khai rồi sau đó đi nộp, nếu muốn tiết kiệm thời gian các bạn có thể đi qua mấy công ty du lịch chuyên nhận làm visa với chi phí trong khoảng từ 65-70$.
Truy cập internet ở Trung Quốc
Mạng lưới kiểm duyệt internet ở Trung Quốc vốn nổi tiếng và chặn hầu hết các dịch vụ mà các bạn vốn quen dùng ở Việt Nam như Google và Facebook. Để truy cập được vào các dịch vụ này, cách duy nhất là sử dụng VPN. Có khá nhiều dịch vụ VPN nổi tiếng nhưng ở thời điểm 8/2016 đều không thể sử dụng được, dịch vụ duy nhất mình kiểm tra và sử dụng rất tốt là FlyVPN, các bạn có thể đăng ký dùng thử (14 ngày) nếu cần sử dụng trong thời gian ở Trung Quốc.
Một mẹo nhỏ khác kể cả khi không có VPN, nếu bạn muốn tìm kiếm thông tin hãy sử dụng website Cốc Cốc, website này có những thuật toán tương tự Google nên tìm kiếm thông tin bằng tiếng Việt sẽ dễ hơn (tìm trên Baidu thì chỉ có duy nhất sử dụng tiếng Trung thôi).
Mang theo quần áo ấm, ưu tiên các loại áo phao siêu nhẹ vì gấp lại gọn gàng để mang theo. Nếu đi vào mùa đông thì số lượng quần áo ấm mang theo cần nhiều hơn vì Lệ Giang nằm ở độ cao khoảng hơn 2000m và Shangrila thì khoảng hơn 3000m.
Nên mang theo ô vì thời tiết ở Lệ Giang và Shangrila cũng thay đổi nhanh như con gái, đang nắng chuyển qua mưa liền.
Chuẩn bị một đôi giầy đi bộ loại ngon và êm ái vì sẽ cần di chuyển trên đôi chân khá nhiều.
Đồ ăn Trung Quốc nhiều dầu mỡ và khá cay, bên đó (Lệ Giang) chỉ thấy dùng ớt bột nên khuyên các bạn mang theo chai tương ớt, nâng tầm món ăn lên một bậc.
Tìm trên Google
kinh nghiệm du lịch lệ giang
du lịch lệ giang 2021
tháng 1 lệ giang có gì đẹp
review lệ giang tự túc
khách sạn rẻ ở lệ giang
du lịch lệ giang tự túc
du lịch lệ giang giá rẻ
chi phí đi lệ giang
chơi gì ở lệ giang
kinh nghiệm du lịch Shangrila
đi đến Lệ Giang bằng phương tiện gì
Kinh Nghiệm Du Lịch Hà Giang (Cập Nhật 01/2021)
Kinh nghiệm du lịch Hà Giang
Giới thiệu chung về Hà Giang
Hà Giang là một tỉnh thuộc vùng Đông Bắc Việt Nam. Phía Đông giáp tỉnh Cao Bằng, phía Tây giáp tỉnh Yên Bái và Lào Cai, phía Nam giáp tỉnh Tuyên Quang phía Bắc giáp Trung Quốc. Hà Giang có diện tích tự nhiên là 7.884,37 km2, trong đó chỗ rộng nhất từ Tây sang Đông dài 115 km và từ Bắc xuống Nam dài 137 km. Cực bắc của Hà Giang cũng là điểm cực Bắc của Tổ quốc, cách Lũng Cú chừng 3 km về phía Đông, có vĩ độ 23º13’00”
Vào thời Hùng Vương, mảnh đất Hà Giang đã là một trong 15 bộ của quốc gia Lạc Việt. Thời Thục Phán An Dương Vương lập nước Âu Lạc, Hà Giang thuộc bộ lạc Tây Vu. Trong thời kỳ đô hộ của phong kiến phương Bắc kéo dài nghìn năm, khu vực Hà Giang vẫn nằm trong địa phận huyện Tây Vu thuộc quận Giao Chỉ. Từ năm 1075 (đời nhà Lý) Hà Giang lúc đó thuộc về châu Bình Nguyên. Vào đầu đời Trần, khu vực Hà Giang, Tuyên Quang lúc đó gọi là châu Tuyên Quang thuộc lộ Quốc Oai. Năm 1397 đổi thành trấn Tuyên Quang. Năm 1858, sau khi đánh chiếm hầu hết các tỉnh Nam Kỳ, Bắc Kỳ, năm 1887, thực dân Pháp đánh chiếm Hà Giang và thay đổi chế độ cai trị bằng cách thiết lập các đạo quan binh. Ngày 23/3/1959, Chủ tịch Hồ Chí Minh ký sắc lệnh giải tán Khu Lao – Hà – Yên, sáp nhập tỉnh Hà Giang vào Khu tự trị Việt Bắc. Đầu tháng 4/1976, tỉnh Hà Tuyên được thành lập trên cơ sở hợp nhất hai tỉnh Hà Giang và Tuyên Quang. Ngày 12/8/1991 Quốc hội quyết định chia tỉnh Hà Tuyên thành hai tỉnh Hà Giang và Tuyên Quang. Tỉnh Hà Giang được tái lập tỉnh lỵ đặt tại thị xã Hà Giang (nay là Tp Hà Giang).
Nằm trong khu vực địa bàn vùng núi cao phía bắc lãnh thổ Việt Nam, Hà Giang là một quần thể núi non hùng vĩ, địa hình hiểm trở, có độ cao trung bình từ 800 m đến 1.200 m so với mực nước biển. Đây là vùng tập trung nhiều ngọn núi cao. Theo thống kê mới đây, trên dải đất Hà Giang rộng chưa tới 8.000 km2 mà có tới 49 ngọn núi cao từ 500 m – 2.500 m (10 ngọn cao 500 – 1.000 m, 24 ngọn cao 1000 – 1500 m, 10 ngọn cao 1.500 – 2.000 m và 5 ngọn cao từ 2.000 – 2.500 m).
Hà Giang còn nhiều khu rừng nguyên sinh chưa được khai thác, môi trường sinh thái trong lành và chứa đựng nhiều tiềm ẩn kỳ thú. Các rừng đá trập trùng, nhấp nhô ẩn hiện trong mây bạc, nhiều đỉnh núi cao trên 2.000 m như Pu Ta Kha, Tây Côn Lĩnh; nhiều hang động đầy bí ẩn như Tùng Bá, Lùng Má, (Vị Xuyên), Tùng Vài (Quản Bạ), Hang Mây, Sảng Tủng (Đồng Văn).
Hà Giang được thiên nhiên ưu đãi với nền văn hoá lâu đời thuộc niên đại đồ đồng Đông Sơn, có các di tích người tiền sử ở Bắc Mê, Mèo Vạc. Đây cũng là tỉnh có nhiều đồng bào dân tộc thuộc vùng Đông Bắc sinh sống, với 22 dân tộc có nhiều phong tục tập quán, văn hoá truyền thống và những lễ hội rất sinh động đã làm Hà Giang trở thành nơi hấp dẫn du khách đến tham quan. Bên cạnh đó, Hà Giang có cảnh quan môi trường độc đáo của một tỉnh miền núi với những dãy núi cao đá tai mèo ở phía bắc và những cánh rừng bạt ngàn ở phía nam. Năm 2010 Công viên địa chất Cao nguyên đá Đồng Văn (CVĐC CNĐĐV) được UNESCO công nhận là thành viên của mạng lưới Công viên địa chất toàn cầu. Tháng 9 năm 2012 Ruộng bậc thang Hoàng Su Phì đã được công nhận là Di tích quốc gia.
Du lịch Hà Giang vào thời điểm nào
Nếu chưa đến Hà Giang lần nào thì bạn có thể sắp xếp lịch đi Hà Giang theo khoảng thời gian mà mình rảnh rỗi bởi Hà Giang là một điểm đến mà theo như dân du lịch đánh giá “mùa nào cũng đẹp”
Tháng 10-11 là mùa hoa Tam Giác Mạch, bạn đi vào khoảng tuần thứ 3 của tháng 10 cho đến khoảng đầu tháng 11 là đẹp.
Từ khoảng tháng 12 đến Tết âm thường sẽ có hoa cải vàng rải rác ở một số nơi như Quyết Tiến, Phố Cáo, Sủng Là.
Khoảng trước và sau Tết âm lịch lần lượt là thời gian của hoa mận và hoa đào nở.
Khoảng tháng 6-8 là mùa hè, Hà Giang luôn có nắng là thời điểm thích hợp để có những bức ảnh đẹp về cao nguyên đá, tuy nhiên đi vào mùa hè thường có thể gặp mưa.
Hướng dẫn đi đến Hà Giang
Máy bay là phương tiện dành cho các bạn ở xa (thường là miền Trung và miền Nam) nếu muốn tới Hà Giang. Tỉnh vùng cao này vẫn chưa có sân bay nên các bạn cần đáp các chuyến bay tới Hà Nội trước rồi sau đó di chuyển lên Hà Giang.
Các chuyến xe khách đi Hà Giang thường sẽ đi theo hướng Quốc lộ 2, khá gần sân bay Nội Bài nên các bạn nếu hạ cánh vào khoảng chiều tối muộn có thể di chuyển ra ngay ngã tư Nội Bài – Phúc Yên rồi chờ xe đi luôn.
Với khoảng cách chừng 320km, thời gian di chuyển Hà Nội – Hà Giang vào khoảng 8 tiếng. Các tuyến xe thường xuất phát từ bến xe Mỹ Đình vào chiều tối và sẽ có mặt ở Tp Hà Giang vào sáng sớm.
Từ Hà Nội đến Hà Giang khoảng 300km, nếu thích tự chủ trong việc đi lại các bạn hay thay đổi đường về bằng một cung đường khác, các bạn hoàn toàn có thể chạy xe máy hoặc ô tô cá nhân của mình từ Hà Nội. Thời gian đi Hà Nội – Hà Giang sẽ vào khoảng 8 – 10 tiếng tùy tốc độ, cộng cả thời gian nghỉ ngơi.
Nếu muốn mang xe máy theo nhưng không muốn chạy từ Hà Nội, các bạn có thể gửi xe máy cùng xe khách đi Hà Giang. Nhược điểm của phương án này là các bạn cần đặt sớm với nhà xe bởi mỗi xe giường nằm chỉ có thể mang từ 2-3 xe máy theo và không phải lúc nào họ cũng nhận chở xe theo.
Chinh phục và khám phá Hà Giang không có gì tuyệt vời hơn là đi bằng xe máy. Nếu bạn muốn mang theo xe máy của mình để sử dụng bạn có thể gửi kèm xe máy theo ô tô, còn nếu bạn muốn một chuyến đi đơn giản gọn nhẹ thì có thể lựa chọn phương án lên đến nơi và thuê xe máy để khám phá Hà Giang.
Từ Hà Nội sau khi đi xe giường nằm lên tới Hà Giang, các bạn tiếp tục sử dụng các tuyến xe đi các huyện vùng cao Quản Bạ, Yên Minh, Đồng Văn, Mèo Vạc. Tới trung tâm các huyện, các bạn có thể tiếp tục thuê xe ôm để di chuyển tới các điểm tham quan. Cách này có thể chỉ phù hợp với những bạn đi khoảng 1-2 người (nhất là các bạn nữ) và không thể đi được xe máy ở vùng cao.
Trước kia, đi lại ở Hà Giang không có nhiều sự lựa chọn. Đa phần mọi người thường đi theo đoàn từ Hà Nội bằng xe máy hoặc ô tô, đi thẳng lên Hà Giang tới các địa điểm ưa thích. Tuy nhiên, kể từ một vài năm trở lại đây, Hà Giang trở thành một trong những địa điểm du lịch hấp dẫn nhất miền Bắc nên các dịch vụ phục vụ du lịch Hà Giang đều đã xuất hiện. Bạn có thể thuê xe ô tô 7 chỗ kèm lái xe ở Hà Giang đưa đi trong khoảng 2 ngày với mức giá khoảng từ 3-4000k
Tuy là một điểm đến được đông đảo khách du lịch lựa chọn vào mỗi dịp nghỉ nhưng cách dịch vụ khách sạn nhà nghỉ ở Hà Giang cũng chưa có nhiều và đa dạng, tình trạng thiếu phòng và bị nâng giá vào những dịp lễ là điều thường xuyên gặp phải. Để tránh điều này các bạn nên có sẵn phương án đặt phòng cho đoàn mình trước khi đi, tham khảo thông tin danh sách các khách sạn nhà nghỉ tại Hà Giang.
Thường thì 99% các bạn khi đi du lịch Hà Giang đều ngủ ít nhất một đêm tại Đồng Văn, cũng bởi đây là vùng đất có nhiều địa điểm và hoạt động thú vị và cũng là nơi phù hợp nhất để nghỉ ngơi sau một ngày khám phá cao nguyên đá, cực Bắc hay những cánh đồng tam giác mạch.
Tuy nhiên, trong một số trường hợp (nhất là vào các dịp cao điểm) phòng khách sạn ở Đồng Văn không còn thì các bạn có thể di chuyển tới các địa điểm lân cận với Đồng Văn để ngủ như Phó Bảng hoặc ngay trên xã Lũng Cú. Xa hơn một chút, Mèo Vạc cũng có rất nhiều khách sạn nhà nghỉ và homestay có thể làm nơi lưu trú cho các bạn.
Trước đây, Tp Hà Giang và các huyện hầu hết đều chỉ tồn tại các khách sạn dạng nhỏ (chất lượng tốt hơn nhà nghỉ một chút) nhưng cùng với việc các tour du lịch Hà Giang được mở rộng thì yêu cầu về dịch vụ của khách du lịch cũng cao hơn, do đó khá nhiều khách sạn chất lượng tốt ở Hà Giang đã được đầu tư xây mới. Tuy không thể so sánh với các thành phố lớn nhưng các khách sạn này nhìn chung khá đẹp, cung cấp đầy đủ các loại dịch vụ cho khách.
Nhà nghỉ, một trong những loại hình lưu trú phổ biến nhất ở Hà Giang. Do giá thành rẻ và số lượng nhiều nên nhà nghỉ thường thu hút được các nhóm bạn trẻ đi phượt, du lịch bụi Hà Giang. Về cơ bản, các nhà nghỉ cũng có đầy đủ những gì mà khách sạn cung cấp tuy nhiên chất lượng sẽ thấp hơn một chút, đấy là sự khác biệt cơ bản. Ngoài ra, với các nhà nghỉ bạn dễ dàng thỏa thuận được để ở nhiều người hơn quy định (thường là 2 người 1 phòng) với chi phí phụ thu thêm khá hợp lý, các khách sạn thì sẽ làm chặt vấn đề này hơn.
Homestay là hình thức đi du lịch cộng đồng, dành cho những du khách muốn khám phá, trải nghiệm và tìm hiểu về phong tục tập quán của người dân địa phương. Tại đây các bạn có thể ăn, nghỉ, tham gia các sinh hoạt cùng gia đình để cảm nhận rõ hơn về cuộc sống thường ngày và những nét văn hóa đặc trưng của mỗi dân tộc bản địa. Hiện nay, hầu hết các huyện du lịch của Hà Giang đều phát triển dịch vụ homestay, phổ biến nhất là các dịch vụ homestay ở Đồng Văn, homestay ở Quản Bạ, homestay ở Xín Mần, homestay ở Hoàng Su Phì
Chi phí đi du lịch Hà Giang
Các địa điểm du lịch ở Hà Giang
Không chỉ mang vẻ đẹp đặc trưng của vùng cao nguyên đá, Hà Giang còn có rất nhiều loại hoa hấp dẫn, phụ thuộc hoàn toàn vào thời điểm các bạn đến Hà Giang.
Cứ thời điểm cuối mùa đông, bắt đầu sang mùa xuân, khi cái lạnh đã giảm bớt và thời tiết ấm dần lên là mùa của 2 loài hoa này. Đến Hà Giang vào thời điểm này rất thích bởi không nhiều khách như mùa tam giác mạch.
Từ một loài hoa vốn không có gì nổi bật, tam giác mạch đã trở thành biểu tượng của du lịch Hà Giang. Đã đến Hà Giang, nếu vào đúng thời điểm tháng 10-11 chắc hẳn các bạn không thể bỏ lỡ cơ hội để có những bức ảnh tuyệt đẹp với loài hoa này.
Hiện tại, ở Hà Giang rất nhiều tam giác mạch được trồng để phục vụ du khách. Tuy nhiên, để có những bức ảnh đẹp, các bạn nên dừng ở một số điểm như Thạch Sơn Thần (Quản Bạ), Sủng Là và Lũng Táo (Đồng Văn) hay cánh đồng Pả Vi (Mèo Vạc).
Hoa cải ở Hà Giang thường được gieo trồng trên những hốc đá hay những mảnh vườn quanh nhà, khác với màu cải trắng ở Mộc Châu, hoa cải Hà Giang mang màu vàng rực rỡ. Cải Hà Giang thường nở vào dịp cuối năm trước đến đầu năm sau.
Đi thuyền trên sông Nho Quế
Sông Nho Quế bắt nguồn từ Trung Quốc, chảy vào Việt Nam ở khu vực cực bắc Lũng Cú. Sau khi đi qua hẻm núi Tu Sản, chạy dọc theo đèo Mã Pí Lèng đến Mèo Vạc, sông Nho Quế tách ra chảy vào địa phận tỉnh Cao Bằng và cuối cùng đổ nước vào sông Gâm. Từ một vài năm gần đây, dịch vụ đi thuyền trên sông Nho Quế phát triển để phục vụ nhu cầu của du khách muốn ngắm nhìn hẻm Tu Sản ngay dưới lòng sông. Các bạn có thể lựa chọn đi thuyền tại bến Tà Làng (xuôi dòng) hoặc bến thuyền tại khu vực xã Xín Cái (ngược dòng).
Mã Pì Lèng, một trong tứ đại đỉnh đèo miền Bắc là một trong các địa điểm mà hầu hết các bạn đam mê du lịch đều muốn chinh phục ít nhất một lần. Cung đường đèo này dài khoảng 20km với khung cảnh vô cùng hùng vĩ. Nếu có khả năng lái xe, các bạn không nên bỏ lỡ trải nghiệm này.
Hà Giang là một trong các tỉnh phía Bắc có biên giới với Trung Quốc, các cột mốc biên giới ở Hà Giang bắt đầu từ mốc 172 đến mốc 517. Nhiều cột mốc khá dễ chinh phục vì nằm ngay sát các tuyến đường biên giới, nhưng cũng có những cột mốc các bạn phải leo bộ nhiều tiếng đồng hồ cùng người dẫn đường mới có thể tới nơi.
Đây là mốc đánh dấu điểm khởi công của con đường Hạnh Phúc nối Tp Hà Giang và 4 huyện vùng cao nguyên đá. Đây cũng là điểm khởi đầu cho hành trình khám phá Hà Giang mà hầu hết du khách đều sẽ bắt gặp ở đây.
Xã Quyết Tiến yên bình mỗi tuần một lần lại có buổi chợ phiên, khoảng thời gian diễn ra chỉ trong một buổi sáng ngắn ngủi. Chợ Quyết Tiến họp vào mỗi sáng thứ 7 ở ngay sát Quốc lộ 4C, cách cổng trời Quản Bạ khoảng gần chục km.
Có lẽ nhiều bạn sẽ nhận xét rằng chợ phiên Hà Giang thì chỗ nào cũng vậy, trông cứ na ná nhau, vẫn những bộ quần áo sặc sỡ, bán những mặt hàng thường ngày, thường chỉ họp vào buổi sáng…Nếu là vậy thì Quyết Tiến có thể coi là phiên chợ vùng cao đầu tiên mà bạn găp trên chặng đường chinh phục Hà Giang. Đừng bỏ lỡ, sau khi xuất phát từ Tp Hà Giang chỉ khoảng hơn 1h các bạn sẽ tới Quyết Tiến, gửi xe và làm một vòng chợ, ăn một gói xôi ngũ sắc hay một món bất kỳ rồi vác máy ảnh chạy quanh chợ, bạn sẽ tự tìm ra những điểm riêng của phiên chợ này.
Cổng trời Quản Bạ – cao 1500m so với mặt biển, đây là cửa ngõ đầu tiên lên cao nguyên Đồng Văn. Năm 1939, người ta dựng một cánh cửa khổng lỗ bằng gỗ nghiến dày 150cm ở ngay Cổng trời. Một thời, sau cánh cửa gỗ này là một “thế giới” khác – còn gọi là “Vùng tự trị của người Mèo”, gồm các huyện Quản Bạ, Mèo Vạc,Yên Minh và Đồng Văn.
Núi Đôi Quản Bạ, nằm cạnh quốc lộ 4C, cách Thành phố Hà Giang 40 km. Giữa núi đá và ruộng bậc thang trùng điệp, nổi lên hai trái núi có hình dáng kỳ lạ, khiến du khách không khỏi ngỡ ngàng trước vẻ đẹp kỳ vĩ của tạo hóa. Hai trái núi này gắn với truyền thuyết Núi Cô Tiên thi vị.
Truyền thuyết kể rằng ngày xửa ngày xưa, ở vùng đất này có một chàng trai người Mông đẹp trai có tài thổi đàn môi. Tiếng đàn môi của chàng réo rắt như tiếng suối, ríu rít lảnh lót như tiếng chim rừng, lúc lại sâu lắng, trầm bổng, da diết như tiếng gió giữa đêm khuya cứ bay xa, bay xa mãi. Có một nàng tiên trên thượng giới tên là Hoa Đào xinh đẹp tuyệt trần, da trắng như tuyết, đôi môi như nụ đào xuân chúm chím, hai má ửng hồng như trái đào chín. Một hôm nọ nghe được tiếng đàn môi của chàng đã theo gió trốn xuống trần gian tìm người thổi đàn môi mà phải lòng chàng và đã trốn ở lại vùng đất này. Họ nên vợ nên chồng và sinh được một bé trai vô cùng xinh xắn.Lúc này Ngọc Hoàng đã phát hiện ra chuyện nàng bỏ trốn xuống trần gian lấy người phàm trần đã vô cùng giận dữ sai người đi bắt nàng về. Nàng khóc lóc van xin cho nàng được ở lại nuôi con nhưng không ai mủi lòng. Thương chồng một mình nuôi con vất vả, thương con thơ thiếu bầu sữa mẹ, nàng đã bỏ lại đôi nhũ của mình dưới hạ giới cho con bú. Đôi nhũ cứ căng tròn nuôi con nàng ngày càng khôn lớn, sau này đã biến thành hai quả núi dáng hình như bầu vú mẹ, tròn trịa, đều đặn đến lạ thường mà ngày nay vẫn gọi là Núi Đôi hay núi Cô Tiên ở Tam Sơn, Quản Bạ.Tương truyền nhờ dòng sữa của nàng mà vùng đất này có khí hậu vô cùng mát mẻ, các loại hoa trái như Đào, Mận, Lê, Hồng thơm ngon kỳ lạ, rau trái thì luôn xanh tươi, lúa ngô luôn tươi tốt trở thành vùng đất trù phú. Con gái ở đây xinh đẹp có tiếng, hai má lúc nào cùng ửng hồng, mịn màng như trái đào tiên. Và nước mắt của nàng đã biến thành dòng sông Miện xanh ngắt, mơ màng, khảm trôi trên biển đá tai mèo phún sắc, ôm lấy cả rẻo đất phía sau cổng trời huyền thoại.
Cách thị trấn Tam Sơn trung tâm huyện Quản Bạ chừng 3 km, hang Lùng Khúy trùng tên với bản Lùng Khúy xinh đẹp của người Mông sinh sống dưới chân núi. Trước khi được đưa vào khai thác du lịch, hang Lùng Khúy là nơi gắn chặt với đời sống tâm linh của đồng bào dân tộc Mông ở bản Lùng Khúy.
Đây là một điểm check-in được nhiều bạn trẻ yêu thích, vị trí cây cô đơn này nằm ở xã Cán Tỷ, trên đường từ Quản Bạ đi Yên Minh. Các bạn chú ý là ngay chỗ cầu Cán Tỷ sẽ có 2 đường đi Yên Minh, đường phía dưới xa hơn nhưng là đường to đẹp hơn, đi xuyên qua rừng thông Yên Minh. Đường phía trên gần hơn sẽ đi qua điểm check-in này.
Yên Minh cách thành phố Hà Giang khoảng 100km về phía Đông Bắc, men theo quốc lộ 4C chạy từ Cán Tỷ lên trung tậm phố huyện qua ba xã: Bạch Đích, Na Khê, Lao Và Chải có một cung đường đẹp như mơ khiến bạn tựa như đang đứng giữa Đà Lạt mông mơ vậy. Cung đường đẹp rừng thông Yên Minh bắt đầu từ đoạn xã Na Khê cho đến Thị trấn Yên Minh, đoạn quốc lộ 4C với hai bên đường bạt ngàn thông.
Nói đến chợ Mốc 358 hay còn gọi là chợ Mốc 9, đây vừa là chợ phiên, lại vừa là chợ cửa khẩu; nằm ngay bên chân mốc, đi thêm chục bước chân là chạm tới barier Cửa khẩu Bạch Đích. Chợ họp theo phiên, nếu không đúng phiên, cửa khẩu dù vẫn hoạt động bình thường nhưng khu chợ vắng bóng kẻ mua, người bán. Chợ Mốc 358 được thành lập từ năm 2007, là nơi giao lưu buôn bán và mua sắm hàng hóa giữa nhân dân địa phương với người dân phía bên kia biên giới. Chợ họp từ khoảng 6 giờ đến tầm 12 – 13 giờ trưa, các quầy hàng nằm dọc 2 phía biên giới, cách đường biên chừng 10m.
Đây là một điểm đến tương đối hấp dẫn nhưng không nhiều người biết đến do đường xá đi lại hơi khó khăn. Trước kia, mỗi khi trời mưa thì tuyến đường này gần như thuộc dạng ác mộng với các bạn thích du lịch bụi. Sau này, cùng với sự phát triển của du lịch, đường vào Du Già đã tương đối dễ đi hơn nhiều, hầu hết các phương tiện đều có thể di chuyển tới đây.
Du Già với những cánh rừng nguyên sinh được bảo vệ tốt, nằm trong quần thể Vườn quốc gia Du Già – Cao nguyên đá Đồng Văn; hệ sinh thái động, thực vật lên tới hàng nghìn loài, trong đó có nhiều loài quý hiếm được bảo tồn. Nơi đây cũng có những thửa ruộng bậc thang và những dãy núi đá hùng vĩ, kiến tạo địa chất đặc trưng của Cao nguyên đá Đồng Văn.
Cao nguyên đá Đồng Văn (hay sơn nguyên Đồng Văn) là một cao nguyên đá trải rộng trên bốn huyện Quản Bạ, Yên Minh, Đồng Văn, Mèo Vạc của tỉnh Hà Giang, Việt Nam. Ngày 3 tháng 10 năm 2010, hồ sơ “Công viên Địa chất Cao nguyên đá Đồng Văn” đã được Hội đồng tư vấn Mạng lưới Công viên Địa chất Toàn cầu (GGN) của UNESCO chính thức công nhận là Công viên địa chất toàn cầu. Trước năm 2018, đây là địa danh duy nhất của Việt Nam đạt được danh hiệu này. Sau đó lần lượt Công viên Địa chất Non Nước Cao Bằng được công nhận năm 2018, Công viên Địa chất Đắk Nông được công nhận năm 2020.
Tương truyền rằng ngày xưa người dân cho ngựa thồ hàng đi từ dưới chân dốc lên, con ngựa nào mà lên đến đỉnh còn khỏe thì người dân sẽ giữ lại nuôi nên đoạn dốc có tên là Thẩm Mã. Đây là đoạn đèo đầu tiên mà các bạn cần chinh phục để bước chân tới mảnh đất Đồng Văn. Sau khi vượt qua con dốc này, các bạn sẽ tới mảnh đất Phố Cáo.
Xã Phố Cáo nằm ngay trên QL4C, nối Yên Minh với Đồng Văn. Nếu đến Phố Cáo vào những dịp bình thường, chắc các bạn sẽ không nhận thấy điều gì đặc biệt ở đây. Tuy vậy, nếu đi qua đây vào mùa xuân, cảnh tượng những bông hoa đào nở rực rỡ chắc hẳn sẽ níu giữ chân được nhiều du khách.
Thị trấn Phó Bảng nằm sâu bên trong thung lũng cao nguyên đá, nơi bốn bề là núi. Con đường cứ vòng vèo mãi từ dãy núi này sang dãy núi khác, nắng cứ nhảy nhót nơi lưng chừng trời và thung lũng thăm thẳm không một bóng người cho mãi đến khi bất ngờ Phó Bảng hiện ra bằng một thung lũng hoa hồng. Giữa cao nguyên đá trơ trụi, những bông hoa hồng tỏa hương thơm dìu dịu khiến bạn thấy bất ngờ.
Sau những dải mây hoa hồng, Phó Bảng nhỏ nhắn nằm khép mình bên những dãy núi đá tai mèo. Cả thị trấn chỉ có vài chục nóc nhà, nằm rải rác trên con đường chính và một vài nhánh nhỏ. Theo suốt dọc con đường chính, những ngôi nhà nhuốm màu sắc thời gian. Người dân sinh sống ở đây chủ yếu là người Mông và người Hoa. Những ngôi nhà trình tường có tuổi đời đã hơn trăm năm, cánh cửa gỗ cũ kỹ dán những câu đối chữ Hán đã cũ màu, tường nâu rêu mốc, mái ngói âm dương. Cuộc sống giản dị trôi qua từng ngày.
Từ Yên Minh lên thị trấn Đồng Văn, đến ngã ba Phó Bảng, nơi con đèo xinh đẹp ôm trọn một thung lũng xanh là điểm cao và đẹp nhất để ngắm toàn cảnh Sủng Là. Nơi đây có thể coi là xã vùng cao đẹp nhất toàn cao nguyên đá Đồng Văn. Từ trên con đường vắt vẻo lưng chừng trời nhìn xuống, bạn sẽ thấy Sủng Là như một bức tranh thiên nhiên thanh bình, xinh đẹp. Sủng Là nằm giữa những dãy núi đá tai mèo nhấp nhô, thâm sẫm một màu, những ngôi nhà vững chãi với mái đã phai màu thời gian.
Sủng Là cũng là nơi có cánh đồng tam giác mạch được trồng ngay trong làng văn hóa thôn Lũng Cẩm, đây là một trong những cánh đồng tam giác mạch khá rộng và đẹp. Thôn Lũng Cẩm, xã Sủng Là, huyện Đồng Văn là nơi có nhiều cảnh quan hùng vĩ, hoang sơ và có hơn 63 hộ dân tộc Mông và Hán sinh sống lâu đời.
Đây là ngôi nhà của ông Mua Súa Páo người Mông, nơi đây đã được đạo diễn Ngô Quang Hải chọn làm bối cảnh quay phim “Chuyện của Pao”, chuyển thể từ tác phẩm “Tiếng đàn môi sau bờ rào đá” của nhà văn Đỗ Bích Thuỷ. Sau khi được lựa chọn làm bối cảnh cho bộ phim, ngôi nhà đã trở thành một điểm thu hút du khách.
Từ QL4C rẽ đi cột cờ Lũng Cú, các bạn đi khoảng một đoạn sẽ vào địa phận xã Lũng Táo. Ở đây có những đồi tam giác mạch trồng suốt cả một dải đồi, khung cảnh bao la và đẹp hơn rất nhiều khi chụp ảnh. Đồi tam giác mạch ở đây là một trong những điểm chụp ảnh tam giác mạch đầu tiên của Hà Giang trước kia.
Sau con đường nằm bên hàng cây sa mộc cao vút, chiếc cổng đá bề thế của dinh thự vua Mèo Vương Chính Đức ở Sà Phìn (Đồng Văn – Hà Giang) hiện ra trên đỉnh đồi.
Vương Chính Đức là người đứng đầu dòng họ Vương của người Mông ở Hà Giang 1 thế kỷ trước. Giàu có nhờ hoạt động trồng, chế biến và buôn bán thuốc phiện xuyên biên giới với Trung Quốc, Miến Điện, ông đã thống lĩnh vùng cao nguyên này và xưng vương.
Phía sau cổng đá là tòa nhà tiền dinh hoành tráng của tòa dinh thự. Dinh thự họ Vương được xây trong 8 năm, tiêu tốn khoảng 150.000 đồng bạc trắng. Hầu hết thợ xây dựng là người Hồi vùng Vân Nam và những tốp thợ giỏi nhất người Mông.
Cột cờ Lũng Cú nằm trên đỉnh Lũng Cú có độ cao khoảng 1.700m so với mực nước biển, thuộc xã Lũng Cú, huyện Đồng Văn, tỉnh Hà Giang. Đây là một điểm nhỏ trên đoạn đường biên giới Việt Nam-Trung Quốc. Nếu mô phỏng một cách tương đối hình dạng đường biên giới Việt Nam-Trung Quốc thành một chóp nón thì hai điểm thấp nhất theo vĩ độ là A Pa Chải, Điện Biên và Sa Vĩ, Móng Cái, còn Lũng Cú là đỉnh của chóp nón này cũng là điểm cao nhất của cực Bắc Việt Nam.
Cột cờ Lũng Cú thực chất chưa phải là Cực Bắc của Việt Nam, điểm cực thực sự này nằm ở dưới dòng sông Nho Quế, nơi mà phải mất cả ngày đường cùng với sự dẫn dắt của những người am hiểu bạn mới có thể đến. Hiện nay, cách cột cờ Lũng Cú khoảng 3km đã có một mốc cực Bắc mang tính biểu tượng khác được xây dựng nằm tại bản Xéo Lủng.
Mốc 428 tuy chưa phải là điểm cực Bắc, nhưng nó là cột mốc xa nhất về hướng Bắc của Tổ quốc, đây là cột mốc biên giới Việt Trung gần nhất với điểm cực Bắc . Cột mốc cách dòng sông Nho Quế tầm 500m theo đường chim bay. Sông Nho Quế là con sông chung của Việt Nam và Trung Quốc nên nó đồng thời là ranh giới của 2 nước.
Tại bản Xéo Lủng (cách cột cờ Lũng Cú khoảng 3km), một điểm cực Bắc được xây dựng mang tính biểu tượng. Tính đến thời điểm hiện tại, đây là điểm có thể đến gần nhất so với cực Bắc của Tổ Quốc. Đứng trên Đài vọng cảnh (mô phỏng Chùa Một Cột) bao quát dải biên cương của chóp nón Cực Bắc, nơi đây sông Nho Quế bắt đầu chảy vào Việt Nam .
Phố cổ Đồng Văn nằm ở thị trấn Đồng Văn, Đồng Văn, Hà Giang. Khu vực trung tâm thị trấn Đồng Văn xưa thuộc tổng Đông Quan, châu Nguyên Bình, phủ Tường Vân, tỉnh Tuyên Quang và có lịch sử phát triển về kiến trúc, văn hóa hàng trăm năm. Những năm 1880, khi chiếm đóng khu vực này, người Pháp đã có những quy hoạch và để lại những điểm nhấn quan trọng về quy hoạch và kiến trúc, đặc biệt là chợ Đồng Văn (cũ), xây bằng đá trong những năm 1920 gần như còn nguyên vẹn đến ngày nay.
Chợ Đồng Văn là khu chợ cổ, nằm trong quần thể phố cổ Đồng Văn, đây là trung tâm giao lưu kinh tế, trao đổi hàng hoá và văn hoá lớn nhất ở vùng cao nguyên đá Đồng Văn
Mỗi tuần chợ họp một phiên duy nhất vào ngày Chủ nhật. Vào ngày chợ phiên, khu phố cổ vốn nhỏ bé tĩnh lặng trở nên náo nhiệt đông vui như ngày hội với đủ sắc màu sặc sỡ của trang phục người Dao, Mông, Tày, Nùng, Giáy, Lô Lô…, đổ về từ các ngả núi xuống chợ. Họ đem theo những gùi rau, gùi củi, tay dắt lợn, dắt chó… Có người phải đi từ 3 giờ sáng, vượt qua mấy ngọn núi để xuống cho kịp phiên chợ.
Nét độc đáo ở phiên chợ Đồng Văn ở những mặt hàng mà đồng bào mang đến chợ, chủ yếu là nông sản, sản vật trong vùng do họ làm ra. Khác với phiên chợ dưới xuôi là người ta đến chợ để mua bán, đồng bào đến phiên chợ Đồng Văn, ngoài việc mua bán, trao đổi hàng hoá thì chợ còn là nơi để mọi người giao lưu, gặp gỡ.
Mã Pí Lèng là tên gọi theo tiếng Quan Hỏa chỉ “sống mũi con ngựa” theo nghĩa đen. Nhưng theo nghĩa bóng tên gọi này chỉ sự hiểm trở bậc nhất của đỉnh núi, nơi những con ngựa cái leo lên đến đỉnh trụy thai mà chết, nơi dốc cao đến mức con ngựa đi qua phải tắt thở, hoặc đỉnh núi dựng đứng như sống mũi con ngựa.Tuy nhiên, theo một số người Hmong bản địa thì tên đúng của đèo là Máo Pì Lèng, nghĩa là “sống mũi con mèo”.
Đỉnh Mã Pí Lèng thuộc ba xã Pải Lủng, Pả Vi và Xín Cái (Mèo Vạc, Hà Giang) trong cao nguyên đá Đồng Văn có độ cao khoảng 2000m so với mặt nước biển, được tạo nên bởi một loạt trầm tích gồm đá vôi, đá phiến ánh, đá vôi silic chứa các hóa thạch cách đây khoảng 426 triệu năm, bao gồm trong đó nhiều vết trượt và vết nứt do các hoạt động tạo núi gây ra. Cảnh quan khu vực này lởm chởm đá dựng, trong đó vực sâu sông Nho Quế như xẻ đôi một bên là đỉnh Mã Pí Lèng và một bên là Săm Pun (Sam Pun), nơi có cột mốc biên giới và cửa khẩu thông thương từ Xín Cái sang Điền Bồng, Trung Quốc. Các học giả Pháp, từ cả trăm năm trước, đã gọi đỉnh Mã Pí Lèng nói riêng và Công viên địa chất toàn cầu Cao nguyên đá Đồng Văn nói chung là một “Tượng đài Địa chất”. Đi trên đèo Mã Pí Lèng nhìn xuống vực sâu, con sông Nho Quế chỉ bé như một sợi chỉ mà muốn xuống đến mặt nước của sông phải mất nhiều giờ đồng hồ.
Đây là một cung đường dành cho các bạn yêu thích các hoạt động trekking, quãng đường chừng 5km bắt đầu từ khu vực đài tưởng niệm thanh niên xung phong. Đoạn đường đi bộ này ở ngay trên chính con đèo Mã Pì Lèng huyền thoại nên còn được gọi là Mã Pì Lèng B. Mặc dù có lan can chạy dọc theo con đường nhưng vẫn có những đoạn tương đối khó đi, các bạn nên cẩn thận khi di chuyển.
Hẻm vực Tu Sản là vực sâu nhất Việt Nam và cả khu vực Đông Nam Á, với chiều cao vách đá lên tới 700 – 900 m, chiều dài tới 1,7 km, là danh thắng kỳ vỹ độc nhất của vùng Cao nguyên đá Đồng Văn. Để xuống được hẻm Tu Sản, các bạn có xe máy có thể đi theo tuyến đường ở bản Tà Làng, Pải Lủng. Từ đây xuống tới bến thuyền phía dưới vào khoảng 8km với những đoạn đường đèo vô cùng dốc nhưng phong cảnh vô cùng tuyệt đẹp.
Vốn là một quán cafe, nhà nghỉ với tầm nhìn hướng thẳng xuống dòng sông Nho Quế. Tuy vậy, sau những ồn ào kéo dài hàng năm trời, nơi đây giờ chỉ còn là một điểm để ngắm cảnh (có thu phí), không được phép kinh doanh dịch vụ ngủ nghỉ nữa.
Chợ đêm Mèo Vạc nằm trong khuôn viên chợ trung tâm huyện, với diện tích hơn 3.500 m2, được sắp xếp với các khu chính, gồm: Khu bán hàng lưu niệm và các sản phẩm đặc trưng tiêu biểu; khu bán nước giải khát, đồ nướng; khu ẩm thực; khu tổ chức văn hóa – văn nghệ. Mỗi tối thứ 7 hàng tuần, sẽ có 3 – 4 đoàn trình diễn những làn điệu dân ca, hát đối giao duyên, múa, biểu diễn các loại nhạc cụ dân tộc đặc trưng để phục vụ công chúng.
Lễ hội chợ tình Khâu Vai hàng năm diễn ra tại Thôn Khâu Vai, xã Khâu Vai từ ngày 25 đến hết 27/3 âm lịch. Chợ tình Khâu Vai hay còn gọi là chợ tình Phong Lưu nổi tiếng với sự độc đáo “độc nhất vô nhị” trên vùng Cao nguyên đá nơi địa đầu cực bắc, đây là nơi vô cùng lãng mạn của những đôi trai gái yêu nhau, nhưng không đến được với nhau, họ đến nơi đây để tìm lại bóng dáng người xưa ấy mà trái tim đã từng trao thương gửi nhớ. Đó là vào ngày tháng 3 âm lịch hàng năm, họ lại tìm về bên nhau để cùng tâm sự và chia sẻ về nhiều điều buồn vui trong cuộc sống với những cảm xúc nghẹn ngào khó tả.
Đây là xã đầu tiên trong 3 xã xa nhất của huyện Mèo Vạc. Con đường từ Mèo Vạc đi Xín Cái cũng chạy dọc sông Nho Quế, đến cầu Tràng Hương là điểm tương đối thấp mà các bạn có thể lội bộ xuống lòng sông trong những thời điểm cạn nước.
Đây là xã cuối cùng của Mèo Vạc, một xã biên giới hẻo lánh, nằm ở độ cao hơn 1000m và cách trung tâm huyện khoảng 50km. Do đường xá không thuận tiện, không có nhiều người biết tới Sơn Vĩ, có chăng chỉ là những bạn am thích tìm hiểu về mốc biên giới mò vào đây.
Các món ăn ngon và đặc sản Hà Giang
Hà Giang không chỉ được biết đến là một tỉnh miền núi với nhiều phong cảnh hùng vĩ, phong tục tập quán, những lễ hội phong phú, những dãy núi đá cao thật cao mà ở đây chúng ta còn thấy đó là một mảnh đất với nhiều sản vật của tự nhiên rất hấp dẫn và một trong những điểm hấp dẫn du khách đó chính là văn hóa ẩm thực là những món ăn được làm từ nhiều nguồn nguyên liệu có sẵn trong tự nhiên, trở thành món ăn lạ miệng, thú vị và ấn tượng đặc biệt chỉ có ở cao nguyên vùng cao Hà Giang
Ăn gì khi du lịch Hà Giang
Nơi miền đá lạnh Hà Giang, người ta phải ăn món gì thật nóng, thật cay để chống chọi không khí u ám tỏa ra từ đá núi. Nhưng bánh cuốn trứng, đặc sản của miền địa đầu tổ quốc này, lại là “món lạnh”, dùng cùng chén nước lèo ninh xương nóng hổi, ngọt lừ.
Bánh cuốn trứng Hà Giang ngon là do sự kết hợp của bột bánh dẻo vừa đủ, nhân thịt đậm đà, đặc biệt là bát nước chấm có vị riêng biệt.
Đây là món “vừa ăn vừa đợi”, người bán khi có khách gọi mới tráng bánh, đập thêm trứng lên mặt lớp bột rồi dùng vỏ bánh gói lại. Trứng không chín hẳn mà chín lòng đào, có vị béo ngậy, nhanh tay chấm vào bát nước chấm được ninh từ xương, khác với nước mắm thường thấy. Thực khách cũng có thể lựa chọn thêm miếng giò trắng ăn kèm. Món bánh cuốn trứng chủ yếu được bán buổi sáng ở Tp Hà Giang, phố cổ Đồng Văn và trong một số chợ.
Cũng chỉ là món lẩu như bình thường nhưng nguyên liệu chính là gà đen, một loại gà nổi tiếng của người Mông, ăn kèm với các loại rau đặc sản vùng cao như cải mèo, bò khai… trong tiết trời se lạnh của vùng cao nguyên đá Đồng Văn.
Cộng đồng các dân tộc vùng núi phía Bắc sở hữu một nền văn hóa ẩm thực vô cùng đa dạng và độc đáo. Trong đó, xôi ngũ sắc hội tụ được những giá trị truyền thống, mang ý nghĩa về quan niệm vũ trụ, triết lý âm dương và ý nghĩa nhân sinh cao đẹp.
Gọi là xôi ngũ sắc vì khác với các loại xôi thông thường, xôi ngũ sắc được tạo nên bởi năm loại xôi với năm màu khác nhau. Đó là màu đỏ, màu vàng, màu xanh, màu tím và màu trắng. Bạn có thể dễ dàng tìm thấy xôi ngũ sắc tại các phiên chợ ở Hà Giang.
Cách chế biến xôi ngũ sắc của các vùng cơ bản giống nhau. Tuy nhiên, tùy điều kiện từng vùng, họ có thể pha trộn hoặc dùng các màu khác nhau ngoài những màu cơ bản trên để tạo nên xôi ngũ sắc. Nguyên liệu làm xôi ngũ sắc gồm: Gạo nếp thơm dẻo, hạt đều không lẫn tẻ, trộn với các loại lá cây rừng để nhuộm màu. Màu đỏ dùng quả gấc, lá cơm đỏ. Màu xanh dùng lá gừng, lá cơm xôi xanh, hoặc vỏ bưởi, vỏ măng đắng, đốt lấy tro ngâm với nước có pha chút vôi. Màu vàng dùng củ nghệ già giã lấy nước. Màu tím dùng lá cơm đen, hoặc lá cây sau… Trước khi nhuộm màu xôi, gạo nếp vo sạch đem ngâm trong nước lã từ 6 – 8 giờ để hạt gạo có độ nở vừa phải. Chia gạo ra thành 5 phần, mỗi phần tương ứng với một màu. Sau khi nhuộm màu, đến công đoạn cuối cùng là đồ xôi. Khâu này đòi hỏi phải thật khéo léo mới có được món xôi như ý. Gạo ngâm màu nào dễ phai nhất được cho vào chõ đầu tiên, kế đến là các màu còn lại, màu trắng trên cùng. Phải đồ mỗi màu một chõ riêng. Có nơi bày thành bông hoa 5 cánh, mỗi cánh một màu, có nơi bày theo hình ruộng bậc thang, mỗi bậc một màu, có nơi dùng khuôn gỗ đóng thành tháp, nhiều tầng…
Mùi thơm của thảo quả, hạt dổi và củ sả, quyện với vị béo ngậy của thịt làm ấm lại không gian giữa tiết trời se lạnh. Đàn ông Mông đi chợ Đồng Văn đều mong được ăn một bát thắng cố, uống vài bát rượu với bạn bè. Người ta quan niệm ai có nhiều bạn thì người ấy được mời nhiều rượu. Người nào say khi về chợ là người tốt phúc bởi có nhiều bạn.
Chợ huyện Đồng Văn giờ đã được di chuyển sang vị trí khách, rộng hơn, kiên cố hóa, trông chẳng khác gì chợ dưới xuôi nhưng nhà cửa, mái che chẳng thể thay thế được những chiếc ô của bà con dân tộc. Vào giữa chợ, những gian hàng thắng cố được đặt sau khu bán đồ thực phẩm. Đồng bào Mông thường mang theo mèn mén, đến chợ mua thêm bát rượu và thắng cố là có thể mời bạn bè vui chung. Ăn thắng cố phải ngồi xổm, đặt thức ăn lên một tấm gỗ dài và ăn bằng muôi (muỗng) gỗ. Bên cạnh bao giờ cũng có bát muối cùng với ớt tươi dầm thật cay. Một muôi thắng cố nóng với chút muối ớt sẽ rất đậm đà. Ăn thắng cố nhất thiết phải có bạn để hỏi thăm chuyện gia đình, chúc nhau sức khỏe và cười vang chợ. Uống rượu đến độ ngà ngà sẽ hát và thổi khèn.
Ở Hà Giang có nhiều món ăn độc đáo khiến du khách đã một lần tới đó đều không thể nào quên được. Cháo đắng, hay cháo ấu tẩu là một loại ẩm thực như thế.
Đêm mùa đông lạnh lạnh, lang thang ở thành phố Hà Giang, kiếm một góc quán và gọi món cháo ấu tẩu. Đủ các cung bậc mùi vị trong một bát cháo nhỏ: thơm lôi cuốn của gạo nếp cái hoa vàng trộn với gạo tẻ thơm được trồng trên nương nấu nhuyễn, vị bùi của củ ấu được ninh kỹ và nước hầm chân giò béo ngậy, mùi lá thơm, lá gia vị. Bát cháo ấu tẩu nhìn rất hấp dẫn bởi sự kết hợp hài hòa giữa gạo, thịt băm, nước xương, rau thơm… Nấu được bát cháo ấu tẩu thực không đơn giản. Củ ấu sau khi ngâm kỹ trong nước vo gạo đặc một đêm rồi đem hầm trong vòng 4 tiếng. Gạo nếp cái hoa vàng được trộn với gạo tẻ thơm nấu nhuyễn trong nước hầm xương chân giò và bột củ ấu. Thêm chút thịt nạc băm nhỏ, chút gia vị phụ thêm nữa. Cháo khi ăn có vị đắng nên nhiều người gọi là cháo đắng.
Rất nhiều người khi đến với Hà Giang, nếu đã được thưởng thức một lần rồi sẽ tìm đến để ăn lại. Cháo ấu tẩu không chỉ là món ăn đơn thuần, mà còn là vị thuốc bổ giải cảm. Cháo đắng ở Hà Giang mùa nào cũng có, nhưng chỉ bán vào ban đêm. Mùa đông lạnh giá ở miền núi được ngồi trong không gian hàng quán ấm áp bếp hồng và thưởng thức món cháo ấu tẩu, cháo đắng Hà Giang cũng là một sự thích thú trong lối ăn chơi cho những người yêu thích khám phá điều mới lạ.
Sau vụ thu hoạch ngô được phân loại, phơi khô cả vỏ đưa lên gác xép, xếp thành hàng, để dùng dần. Ngô được tẽ ra, quạt sạch rồi say nhỏ bằng cối đá. Xay ngô đòi hỏi sự công phu và tốn thời gian. Khi xay phải có hai người, một người kéo tràng, một người đứng bỏ hạt. Ngô xay ra đảm bảo nhỏ hơn hạt tấm, đều để dễ đồ. Khi đồ cho bột ngô vào chõ, rắc đều một chút nước đậy kín, đặt lên chảo nước rồi đun chờ có mùi thơm toả ra là cơm chín. Cẩn thận hơn, người ta làm đồ hai lượt. Lượt thứ nhất chưa chín hẳn. Đổ ra xảo, đánh tơi, chờ nguội bớt, rồi rẩy chút nước, cho lại vào chõ đồ lượt thứ hai. Cơm bột ngô háp người ta quen gọi là mèn mén.
Vào cuối mùa hoa tam giác mạch, người dân địa phương sẽ thu hoạch hạt cây rồi bán lại cho các hợp tác xã với giá khá cao. Điều này giúp người dân có thêm thu nhập. Loại hạt này rất nhỏ, chỉ bằng một nửa hạt đỗ đen. Vì được trồng trong tự nhiên nên tam giác mạch nơi đây không bị tác động bởi hóa chất độc hại.
Để làm được chiếc bánh thơm ngon như vậy, người dân phải thực hiện qua nhiều công đoạn. Trước tiên, hạt tam giác mạch phải được phơi khô đủ độ rồi đem đi xay bằng tay. Quá trình xay cũng cần sự khéo léo để ra mẻ bột thật mịn, đều tránh bị lợn cợn sau khi chế biến. Người ta nhào bột đã xay với nước rồi đóng thành khuôn, đem đi nướng. Giá thành của sản phẩm sau khi ra lò nóng hổi là 10.000-15.000 đồng một chiếc bánh. Dù không cao giá như nhiều món hàng ở những nơi khác nhưng bánh tam giác mạch đang góp phần lớn vào sự phát triển ẩm thực, du lịch và kinh tế của vùng cao nguyên đá.
Người mông gọi hạt rau dền là “sú tù” nghĩa là “gạo trời”. Hạt rau dền tròn, nhỏ như hạt vừng, có màu trắng trong. mỗi gia đình thu được nhiều hay ít phụ thuộc vào diện tích trồng ngô, nhà ít cũng có hàng chục cân, nhà nhiều có tới cả tạ. Bà con giữ lại một ít làm giống cho vụ sau, còn lại để dành làm bánh. Sú tù được rang nổ tách vỏ, trắng và thơm, rồi nghiền thành bột, sau đó pha chế với mật ong bạc hà, mật mía hay đường làm bánh chè lam hoặc rang lên trộn với đường, mật rồi cán thành bánh bỏng.
Lên Đồng Văn, giữa thị trấn hun hút gió mùa đông mà được ngồi bên bếp lửa ăn bát thắng dền, thật không có gì ấm áp và thú vị bằng. Thắng dền trông giống bánh trôi tàu ở Hà Nội, giống bánh cống phù ở Lạng Sơn, được làm từ bột gạo nếp, có thể làm chay hoặc bọc nhân đậu đỗ. Mỗi viên bột được nặn to hơn đầu ngón tay cái chút xíu, cho vào nồi nước dùng luộc, đến khi nổi lên chủ quán sẽ dùng muôi vớt ra. Thắng dền thơm ngon hay không là ở bát nước dùng, được pha bởi hỗn hợp ngọt ngào của đường, béo ngậy của nước cốt dừa và cay cay của gừng đun nóng. Có thể rắc thêm vừng hoặc lạc cho món ăn thêm bùi. Khách ăn thường bỏ một hai viên thắng dền vào ngậm trong miệng một lúc, ngấm cái vị ngọt béo của nước đường, vị cay se se của gừng tươi, vị bùi ngậy của vừng lạc.
Tương truyền, hình ảnh người phụ nữ đang đeo gùi trên lưng cúi xuống hái lúa, hái ngô trên nương rẫy chính là nguồn cảm hứng để tạo nên hình dạng của chiếc bánh chưng gù Hà Giang. Chiếc bánh chưng dân tộc Tày đã trở thành món ngon lan xa bởi sự độc đáo trong nguyên liệu và cách chế biến đã tạo nên hương vị khác biệt.
Lâu nay, rêu đá chỉ được coi là 1 loại thủy sinh không nhiều tác dụng. Nhưng đối với người dân tộc Tày ở xã Quang Bình thì rêu đá được coi là đặc sản trong ẩm thực của họ.
Các món ăn được chế biến từ rêu đá còn được gọi là quẹ. Đây là một món ăn vừa ngon, vừa bổ, lại có hương vị rất riêng.Theo người dân địa phương, khi đi tìm rêu, họ thường chọn những bãi rêu lớn, bởi ở đó rêu vừa nhiều, vừa ngon. Rêu tươi đem về được vò đập thật kỹ cho sạch nhớt phù sa, sau đó có thể chế biến thành nhiều món.
Rêu suối tuy nhiều, nhưng những loại rêu ngon thì ít. Hơn nữa, rêu ăn được cũng theo mùa, bởi vậy đối với bà con nơi đây, rêu cũng là một món ăn quý… Rêu có thể được chế biến thành nhiều món như rêu rán, rêu khô nhưng độc đáo nhất vẫn là món trộn với các loại gia vị rồi đem nướng.
Người Tày thường có câu: “Quẹ chí áp, táp chí hơ”, có nghĩa là nướng quẹ phải đặt áp vào than, nước ngọt và thơm của nó chưa kịp rớt xuống thì quẹ đã chín, khi nướng, không phải xoay nhiều lần mà nướng chín một bên, sau đó nướng tiếp bên còn lại. Khi dùng hai ngón tay bấm thấy mềm là quẹ đã chín. Vì rêu ăn được theo mùa nên ngoài việc chế biến rêu tươi, người ta còn phơi khô rêu, cất lên gác bếp để làm món ăn dự trữ. Chỉ khách quý mới được đãi món rêu khô trên gác bếp.
Hà Giang là một vùng phì nhiêu với những loại gạo nếp thơm ngon nổi tiếng thì cơm lam Bắc Mê đang dần trở thành một đặc sản đặc trưng của đồng bào dân tộc Tày nơi đây.
Kỹ thuật chế biến cơm lam thật đơn giản. Nguyên liệu là gạo nếp được đãi ngâm kỹ, nước nấu thường là những mạch nước ngầm trong cùng cho vào cho ống tre rồi bịt lá chuối . . Người ta dùng loại cây non, thân ống, họ tre , mỗi dóng tre chặt bỏ một đầu ống, đầu ống còn lại tác dụng như cái đáy nồi. Gạo nếp vo sạch, rắc thêm chút muối, trộn đều, cho gạo vào ống tre, lượng nước đổ xâm xấp so với mặt gạo. Miệng ống được nút bằng lá dong tươi hoặc lá chuối khô và nướng lên Ống tre có gạo ấy được hơ trên ngọn lửa hoặc trên đống than hồng, vừa hơ vừa xoay tròn từ từ cho nhiệt tác dụng đều lên xung quanh vỏ ống. Chừng trên dưới một tiếng sau (tuỳ theo ống cơm to hay bé), mùi cơm nếp toả ra thơm lừng, ấy là dấu hiệu cơm đã chín.
Đặc sản Hà Giang mua về làm quà
Trong mỗi phiên chợ, ngoài những thứ nông sản phục vụ đời sống, một “đặc sản” không thể thiếu được thường xuyên trao đổi buôn bán và dùng ngay tại chỗ là rượu ngô.
Rượu được nấu từ thứ ngô bản địa của Cao nguyên đá cùng với thứ men lá truyền thống nên khi uống vào có vị ngọt, thơm của ngô và không gây mệt mỏi đau đầu. Rượu ngô có mặt trong tất cả các phiên chợ Hà Giang mà bạn đi qua, đây cũng là một thức uống không thể thiếu khi thưởng thức thắng cố.
Từ lâu, sản phẩm mật ong Bạc hà đã được người tiêu dùng biết đến với chất lượng tốt, ong nuôi trong môi trường tự nhiên, nguồn mật được lấy từ hoa Bạc hà dại chỉ có trên Cao nguyên đá Đồng Văn.
Mật ong bạc hà được người dân ở đây sản xuất theo phương pháp truyền thống, chủ yếu lấy từ hoa bạc hà và một số loài hoa của các loại thảo mộc hoang dại. Mật ong bạc hà có màu xanh nhạt, pha lẫn chút màu vàng, khi thưởng thức có mùi thơm đặc trưng riêng, vị ngọt dịu mát và sánh đặc.
Ba kích dùng để ngâm rượu hoặc làm thuốc là một loại dây leo thuộc họ Cà phê và có tên khoa học là Morinda officinalis stow. Ba kích mọc hoang khá nhiều ở những khu rừng thứ sinh ở các vùng trung du và vùng núi Bắc Bộ, dưới tán những kiểu rừng lá rộng nhiệt đới ẩm. Những địa phương có nhiều loại cây này ở nước ta có thể kể đến như Hà Giang, Lạng Sơn, Phú Thọ, Quảng Ninh, Hòa Bình…
Hồng không hạt Quản Bạ đã có từ rất lâu đời, hiện nay vẫn còn có những cây hồng khoảng trên 300 năm tuổi tại xã Nghĩa Thuận. Sự thơm ngon nức tiếng của loại quả này được tạo thành nhờ các yếu tố tự nhiên của khu vực địa lý Quản Bạ. Cụ thể, Quản Bạ có độ cao trung bình trên 1.000 m so với mực nước biển, địa hình khá bằng phẳng, có nơi có độ dốc dưới 20 độ, tầng đất dày, ít bị xói mòn. Khí hậu ở đây mát mẻ quanh năm nên hồng không hạt cho chất lượng tốt, năng suất cao và ổn định.
Khác với giống hồng không hạt ở các địa phương khác, hồng không hạt Quản Bạ là giống bản địa, đã được đồng bào các dân tộc thiểu số (Mông, Dao, Tày, Bố Y…) trồng từ lâu đời, đồng thời nó được bảo tồn và phát triển. Hồng không hạt Quản Bạ có một số tính chất đặc thù so với các sản phẩm cùng loại như: Thịt quả giòn, ngọt, thơm, nhiều bột mịn; quả to, vỏ quả cứng, thịt chắc rất dễ bảo quản và vận chuyển.
Đã từ lâu, cam sành trở thành một đặc sản nức tiếng mỗi khi người đi xa về gần nhắc đến đất Bắc Quang, thứ đến mới là chè. Có được điều đó là bởi vùng đất này có những điều kiện khí hậu, thổ nhưỡng không giống với bất cứ vùng đất nào để tạo nên những trái cam mang hương vị riêng biệt, vô cùng ngọt ngào và hấp dẫn của miền núi rừng phía nam của tỉnh Hà Giang. Ngoài màu sắc vàng sẫm, cuống nhỏ, cam sành Bắc Quang còn có mùi thơm rất đặc trưng, quả rắn, khi ăn rất thơm và ngọt.
Một số lưu ý khi du lịch Hà Giang
Nếu đi xe máy, các bạn không nên theo va li, nhất là với những bạn từ miền Nam bay ra. Hãy sử dụng ba lô để đựng vật dụng cá nhân, va li tương đối cồng kềnh khi buộc ở phía sau xe máy làm trọng tâm của xe bị thay đổi, không thuận tiện lắm cho việc di chuyển.
Nếu đi xe máy từ Hà Nội, chỉ nên dừng ở Tp Hà Giang để đảm bảo an toàn. Khi lên đến Tp Hà Giang cũng khoảng 4-5h chiều, lúc này nếu di chuyển tiếp lên Quản Bạ thì khả năng cao sẽ gặp thời tiết sương mù ở ngay đoạn Quyết Tiến.
Chỉ nên tự lái xe đi lại ở Hà Giang nếu bạn đi xe máy khá vững, tốt nhất là có kinh nghiệm đi xe máy đường núi bởi ở Hà Giang có nhiều các đoạn cua tay áo, rất nguy hiểm khi xuống dốc. Bạn nên tham khảo bài viết kinh nghiệm đi xe máy đi phượt, nếu lần đầu bạn đi xe hãy tham khảo bài viết Lần đầu đi phượt.
Nếu thuê xe máy ở Hà Giang, hãy luôn nhớ kiểm tra xe trước khi nhận. Xe phải có ít nhất 1 gương trái (khuyến khích nên có 2 gương để có tầm nhìn phía sau tốt).
Hãy sử dụng mũ bảo hiểm kín ít nhất 3/4 đầu để đảm bảo an toàn, tuyệt đối không dùng những loại mũ bảo hiểm rẻ tiền, chất lượng thấp. Hãy nhớ, tính mạng các bạn là trên hết. Nếu thuê xe ở Hà Giang, hầu hết hiện tại các cửa hàng đều đã trang bị sẵn cho khách sử dụng
Nếu xuất phát từ Tp Hà Giang, hãy đổ đầy xăng ở Tp Hà Giang, Yên Minh, Đồng Văn và đổ thêm một ít ở Quản Bạ trong ngày về, bạn sẽ không bị thừa quá nhiều xăng khi trả xe.
Vào những ngày có nhiều sương mù, mưa phùn, các bạn tuyệt đối không đi trên đường quá muộn (khoảng 5-6h chiều), tốt nhất hãy cố gắng đến điểm kết thúc hành trình khi trời vẫn còn sáng. Hà Giang có một số đoạn đường mà khi mù tầm nhìn vô cùng hạn chế, rất nguy hiểm khi di chuyển.
Vào mùa cao điểm, luôn đặt phòng khách sạn/nhà nghỉ/homestay cũng như vé xe khách giường nằm trước thời điểm đi khoảng 5-7 ngày để đảm bảo được giữ chỗ. Gần đến ngày đi hãy gọi điện xác nhận lại.
Lịch trình du lịch Hà Giang
Hà Nội – Hà Giang 2 ngày 3 đêm
Lịch trình này phù hợp với những bạn hạn chế về mặt thời gian, tuy nhiên đi theo lịch trình này những điểm đến tại Hà Giang sẽ không được nhiều lắm.
– Tối thứ 6 bắt xe giường nằm lên thành phố Hà Giang, lịch trình 2 ngày 3 đêm này chi phí thuê xe máy ở Hà Giang sẽ rẻ hơn so với việc các bạn tự mang xe đi.
– Sáng thứ 7 khoảng 4-5 h sáng các bạn đã có mặt tại thành phố Hà Giang, nhận xe máy, ăn sáng, đổ xăng rồi bắt đầu hành trình
– Thành phố Hà Giang – Dốc Bắc Sum – Chợ Quyết Tiến – Cổng trời Quản Bạ – Thị trấn Tam Sơn – Rừng thông Yên Minh – Huyện Yên Minh (Khoảng 100km) – Sủng Là – Dinh vua Mèo – Cột cờ Lũng Cú – Thị trấn Đồng Văn (90km). Tối ngủ tại Đồng Văn, ăn tối thưởng thức cafe phố cổ
– Sáng chủ nhật dậy sớm ăn sáng, thăm quan chợ Đồng Văn, dạo chơi phố cổ Đồng Văn. Khoảng 10h sáng rời Đồng Văn đi Mèo Vạc tham quan đèo Mã Pì Lèng đỉnh đèo được giới du lịch bụi tôn vinh là 1 trong “tứ đại đỉnh đèo” của miền Bắc. Trưa ăn tại Mèo Vạc rồi chạy thẳng về thành phố Hà Giang, chiều tối có mặt ở Hà Giang nghỉ ngơi tắm rửa rồi tối lên xe về Hà Nội
– Sáng thứ 2 có mặt ở Hà Nội
Hà Giang – Đồng Văn – Du Già
Thông tin chung : Đây là lịch trình phổ biến cho các bạn lần đầu khám phá Hà Giang, không quá dài nhưng cũng đủ để bạn tìm hiểu về văn hóa của người dân nơi địa đầu tổ quốc này
Ngày 1 : Hà Nội – Hà Giang
Tối thứ 5 bắt xe giường nằm lên thành phố Hà Giang, thuê xe tại thành phố Hà Giang hoặc gửi xe máy theo từ Hà Nội nếu bạn không thể thuê xe.
Ngày 2 : Hà Giang – Quản Bạ – Yên Minh – Phó Bảng – Sủng Là – Đồng Văn
– 7h00 : Ăn sáng + Đổ xăng
– 7h30 – 9h30 : Hà Giang – Quản Bạ (46km) – Thăm quan Cổng trời và Núi Đôi Quản Bạ nếu ngày thứ 2 của bạn trùng vào sáng thú 7 bạn sẽ có cơ hội đến thăm Chợ Quyết Tiến
– 11h00 – 12h00 : Quản Bạ – Yên Minh (50km) trên đường đến Yên Minh bạn sẽ thấy rừng thông Yên Minh ngay ven đường quốc lộ. Nghỉ ăn trưa tại Yên Minh
– 13h30 – 15h00 : Yên Minh – Phó Bảng (40km) bắt đầu từ đây bạn sẽ thấy vẻ đẹp tuyệt vời và vô cùng hùng vĩ của cao nguyên đá Đồng Văn. Tới thăm Phó Bảng thị trấn ngủ quên.
– 15h00 – 16h30 : Rời Phó Bảng quay ngược lại ngã 3 đi Đồng Văn bạn sẽ tới với Sủng Là, nơi nổi tiếng bởi là địa điểm quay bộ phim Chuyện của Pao
– 16h30 – 17h30 : Sủng Là – Đồng Văn. Tối nghỉ tại Đồng Văn và thăm quan cafe Phố Cổ
Ngày 3 : Đồng Văn – Lũng Cú – Dinh Vương – Đồng Văn – Mã Pì Lèng – Mèo Vạc
– 7h00 – 9h00 : Ăn sáng. Dạo chơi chợ Đồng Văn nếu đúng ngày chợ họp, thăm quan phố cổ Đồng Văn một khu phố với vẻ đẹp cổ kính hàng trăm năm tuổi
– 9h00 – 11h30 : Đồng Văn – Lũng Cú (26km) – Dinh Vương (26km) – Đồng Văn (15km) lên với điểm cực Bắc của Việt Nam,rồi rời Lũng Cú về Dinh Vua Mèo Vương Chí Sình. Trưa về nghỉ và ăn trưa tại Đồng Văn
– 13h30 – 15h30 : Đồng Văn – Mã Pì Lèng – Mèo Vạc – ngắm sông Nho Quế từ đỉnh đèo Mã Pì Lèng, một trong Tứ đại đỉnh đèo của dân phượt miền Bắc
– 15h30 – 17h00 : Về Mèo Vạc thăm quan một số địa điểm. Tham khảo các địa điểm du lịch ở Mèo Vạc . Tối nghỉ tại Mèo Vạc
Ngày 4 : Mèo Vạc – Mậu Duệ – Du Già (tùy thời tiết) – Yên Minh – Hà Giang
– 7h00 : Ăn sáng
– 7h30 – 12h30 : Mèo Vạc – Yên Minh – Quản Bạ. Dạo chơi 1 số địa điểm du lịch tại Quản Bạ rồi quay lại Quản Bạ ăn trưa
– 13h30 – 16h00 : Quản Bạ – Hà Giang . Nghỉ ngơi tại thành phố Hà Giang đợi 8h lên xe bus. Sáng sớm ngày thứ 5 có mặt tại Hà Nội
Lịch trình này bạn có thể chạy thành 1 vòng khép kín với đi về là 2 đường khác nhau. Tuy vậy các bạn cần sử dụng phương tiện cá nhân (ô tô hoặc xe máy đều được)
Ngày 2 : Hà Giang – Quản Bạ – Yên Minh – Phó Bảng – Sủng Là – Đồng Văn
– 7h00 : Ăn sáng + Đổ xăng
– 7h30 – 9h30 : Hà Giang – Quản Bạ (46km) – Thăm quan Cổng trời và Núi Đôi Quản Bạ nếu ngày thứ 2 của bạn trùng vào sáng thú 7 bạn sẽ có cơ hội đến thăm Chợ Quyết Tiến
– 11h00 – 12h00 : Quản Bạ – Yên Minh (50km) trên đường đến Yên Minh bạn sẽ thấy rừng thông Yên Minh ngay ven đường quốc lộ. Nghỉ ăn trưa tại Yên Minh
– 13h30 – 15h00 : Yên Minh – Phó Bảng (40km) bắt đầu từ đây bạn sẽ thấy vẻ đẹp tuyệt vời và vô cùng hùng vĩ của cao nguyên đá Đồng Văn. Tới thăm Phó Bảng thị trấn ngủ quên.
– 15h00 – 16h30 : Rời Phó Bảng quay ngược lại ngã 3 đi Đồng Văn bạn sẽ tới với Sủng Là, nơi nổi tiếng bởi là địa điểm quay bộ phim Chuyện của Pao
– 16h30 – 17h30 : Sủng Là – Đồng Văn. Tối nghỉ tại Đồng Văn và thăm quan cafe Phố Cổ
Ngày 3 : Đồng Văn – Lũng Cú – Dinh Vương – Đồng Văn – Mã Pì Lèng – Mèo Vạc
– 7h00 – 9h00 : Ăn sáng. Dạo chơi chợ Đồng Văn nếu đúng ngày chợ họp, thăm quan phố cổ Đồng Văn một khu phố với vẻ đẹp cổ kính hàng trăm năm tuổi
– 9h00 – 11h30 : Đồng Văn – Lũng Cú (26km) – Dinh Vương (26km) – Đồng Văn (15km) lên với điểm cực Bắc của Việt Nam,rồi rời Lũng Cú về Dinh Vua Mèo Vương Chí Sình. Trưa về nghỉ và ăn trưa tại Đồng Văn
– 13h30 – 15h30 : Đồng Văn – Mã Pì Lèng – Mèo Vạc – ngắm sông Nho Quế từ đỉnh đèo Mã Pì Lèng, một trong Tứ đại đỉnh đèo của dân phượt miền Bắc hoặc xuống bến thuyền dưới sông Nho Quế để ngắm nhìn hẻm Tu Sản.
– 15h30 – 17h00 : Về Mèo Vạc thăm quan một số địa điểm. Tối nghỉ tại Mèo Vạc
Ngày 4 : Mèo Vạc – Niêm Sơn – Bảo Lạc – Pia Oắc – Tĩnh Túc – Ba Bể (200km)
– 7h00 : Ăn sáng, đổ xăng và buộc đồ
– 7h30 – 11h00 : Chạy từ Mèo Vạc theo đường Niêm Sơn sang Bảo Lạc, đi về phía Tĩnh Túc, đến ngã 3 cách Tĩnh Túc khoảng 5km rẽ phải vào đường đi mấy xã Phan Thanh, Ca Thành của huyện Nguyên Bình (Cao Bằng) nghỉ ngơi ăn trưa trên đường. Dọc đường này sẽ đi qua khu vực biệt thự ma (biệt thự xây từ thời Pháp)
– 13h00 – 17h00 : Chạy về Ba Bể nghỉ ngơi ăn tối, tối có thể đi dạo quanh khu vực vườn quốc gia ba bể
Ngày 5 : Ba Bể – Phủ Thông – Bắc Kạn – Hà Nội (220km)
– 7h00 : Dậy ăn sáng và đi thăm quan khu vực vườn quốc gia ba bể, thuê thuyền đi ngắm hồ ba bể ( tùy thuộc vào thời gian thực tế )
– 11h00 : Xuất phát về Hà Nội, chiều tối có mặt tại Hà Nội
Tìm trên google
kinh nghiệm du lịch Hà Giang 2021
du lịch Hà Giang tháng 1
tháng 1 Hà Giang có gì đẹp
review Hà Giang
hướng dẫn đi Hà Giang tự túc
ăn gì ở Hà Giang
phượt Hà Giang bằng xe máy
Hà Giang ở đâu
đường đi tới Hà Giang
chơi gì ở Hà Giang
đi Hà Giang mùa nào đẹp
địa điểm chụp ảnh đẹp Hà Giang
homestay giá rẻ Hà Giang
Kinh Nghiệm Du Lịch Hoàng Su Phì, Hà Giang (Cập Nhật 01/2021)
Kinh nghiệm du lịch Hoàng Su Phì, Hà Giang
Cùng Phượt – Nằm ở phía Tây của Hà Giang, Hoàng Su Phì có lợi thế nằm trên tuyến vòng cung du lịch Lào Cai – Hà Giang – Cao Bằng. Cùng với đó, điều kiện khí hậu, thiên nhiên hoang sơ, kỳ vĩ với những cánh rừng nguyên sinh, ruộng bậc thang, sông, suối đầu nguồn sông Chảy, nương chè Shan tuyết cổ thụ, đỉnh Tây Côn Lĩnh, Chiêu Lầu Thi cao trên 2.400 m so với mực nước biển; nhiều di tích, di sản được xếp hạng… đây là những tiềm năng, lợi thế rất lớn để phát triển du lịch Hoàng Su Phì, đặc biệt du lịch sinh thái, văn hoá cộng đồng.
Giới thiệu về Hoàng Su Phì
Hoàng Su Phì là huyện vùng cao nằm ở phía Tây của Hà Giang. Xưa kia, vùng đất này vốn thuộc châu Bình Nguyên xứ Tuyên Quang. Ngày 1/1/1906 huyện Hoàng Su Phì được thành lập bao gồm 2 tổng Tụ Nhân và tổng Xín Mần thuộc tiểu quân khu Hà Giang (tức tỉnh Hà Giang ngày nay).
Sau khi đất nước độc lập, địa giới của Hoàng Su Phì cũng được thay đổi. Năm 1965, huyện được chia tách thành 2 huyện Xín Mần và Hoàng Xu Phì. Hiện nay Hoàng Su Phì có 24 xã và 1 thị trấn trong đó có 4 xã biên giới với tổng chiều dài đường biên hơn 40km.
Địa hình của Hoàng Su Phì nằm trên thượng nguồn Sông Chảy chủ yếu là đồi núi có độ dốc lớn và bị chia cắt bởi nhiều con suối. Đây là nơi định cư lâu đời của người dân thuộc 12 dân tộc, trong đó người Nùng, Dao, Tày, Mông, La Chí chiếm đa số.
Do nằm trên cung đường nối liền các vùng phía Đông và Tây Bắc, cảnh quan thiên nhiên kỳ vĩ cùng các nét văn hóa độc đáo được cộng đồng người dân ở đây bảo tồn và lưu giữ nên du lịch Hoàng Su Phì có rất nhiều tiềm năng để phát triển, nhất là du lịch sinh thái cộng đồng.
Đến với Hoàng Su Phì, vượt qua cổng trời Km17 tuyến đường Bắc Quang – Hoàng Su Phì, điều đầu tiên gây ấn tượng mạnh mẽ với du khách đó là không gian mênh mang mở ra trước mắt với những dãy núi trùng điệp của dãy Tây Côn Lĩnh ẩn mình trong sương, những cánh rừng nguyên sinh nằm sen kẽ giữa những nhánh sông suối đầu nguồn sông Chảy và sông Bạc, nương chè san tuyết cổ thụ, những thửa ruộng bậc thang bạt ngàn trên các sườn núi.
Đặc biệt, nếu may mắn, du khách còn được xem và trải nghiệm những lễ thức hết sức kỳ bí và độc đáo của cộng đồng người dân nơi đây như Lễ hội Quyã Hiéng (lễ hội Qua Năm), lễ gọi hồn lúa, lễ nhảy bói của dân tộc Dao, lễ cúng Thần rừng của dân tộc Nùng, tết Khu cù tê của dân tộc La Chí, Hội Gầu tào của dân tộc Mông.
Du lịch Hoàng Su Phì vào mùa nào?
Là huyện vùng cao, địa hình chia cắt mạnh nên Hoàng Su Phì có nhiều tiểu vùng khí hậu, thổ nhưỡng và cảnh quan thiên nhiên khác nhau. Vì vậy khi đến du lịch Hoàng Su Phì, các bạn có thể tham khảo và lựa chọn các chuyến du lịch cho phù hợp.
Mùa xuân là thời điểm các lễ hội độc đáo của Hoàng Su Phì được tổ chức. Dịp này cũng là mùa chụp ảnh các vườn đào, lê, đồi chè.
Khoảng từ giữa tháng 4 đến tháng 6 là mùa cấy lúa. Đến Hoàng Su Phì dịp này sẽ được chiêm ngưỡng thắng cảnh ruộng bậc thang Hoàng Su Phì trong mùa nước đổ.
Từ giữa tháng 9 hàng năm là bắt đầu vào mùa lúa chín các tỉnh miền núi phía Bắc nói chung và ruộng bậc thang Hoàng Su Phì nói riêng. Tầm này đi Hoàng Su Phì là thích nhất, tha hồ chụp ảnh ruộng bậc thang trải dài ngút ngàn trên các sườn núi.
Cuối năm, khi bước sang mùa đông miền Bắc. Nếu không ngại cái lạnh, các bạn có thể lên Hoàng Su Phì khám phá Tây Côn Lĩnh, Chiêu Lầu Thi để săn mây, săn tuyết.
Hướng dẫn đi tới Hoàng Su Phì
Cách trung tâm Tp Hà Giang khoảng 80km, các bạn có thể đi đến Hoàng Su Phì bằng phương tiện cá nhân, phương tiện công cộng hoặc kết hợp cả 2 loại hình này. Gửi xe máy lên Tp Hà Giang rồi từ đây lấy xe đi Hoàng Su Phì.
Từ bến xe Mỹ Đình hàng ngày có rất nhiều các xe khách giường nằm đi Hà Giang, thời gian khởi hành thường khoảng 8-9h tối, đến khoảng 5h sáng các bạn sẽ có mặt tại bến xe Hà Giang.
Từ Hà Giang đến Hoàng Su Phì
Các bạn có thể lựa chọn thuê xe máy ở Hà Giang, sau khi xe khách đưa các bạn tới bến xe thì nhận xe rồi từ đây di chuyển ngược lại QL2 đi đến Tân Quang thì rẽ vào đường DT177 đi Hoàng Su Phì.
Có một tuyến đường khác có thể chạy xe máy tới Hoàng Su Phì là đi lên phía cửa khẩu Thanh Thủy rồi vượt Tây Côn Lĩnh để sang Hoàng Su Phì.
Với các bạn sử dụng phương tiện cá nhân thì có nhiều lựa chọn để khám phá Hoàng Su Phì. Từ Hà Nội có thể lựa chọn hướng QL2 đi Hoàng Su Phì bình thường, sau khi đến Hoàng Su Phì chơi thì rẽ qua Xín Mần, Bắc Hà rồi về lại Hà Nội theo đường Yên Bái. Đi lịch trình này sẽ thành một vòng tròn, không cần quay lại đường đi ban đầu.
Khách sạn nhà nghỉ ở Hoàng Su Phì
Khách sạn nhà nghỉ ở Hoàng Su Phì tập trung ở khu vực thị trấn Vinh Quang là chính. Nếu không quen với các hình thức du lịch cộng đồng hay lịch trình không tiện ở trong các xã xa trung tâm thì các bạn nếu có nhu cầu cứ lựa chọn.
Hoàng Su Phì là một trong những địa phương của Hà Giang có mạng lưới các điểm du lịch sinh thái, du lịch cộng đồng rất phát triển. Có được điều này là bởi sự hỗ trợ từ một tổ chức phi chính phủ giúp tỉnh Hà Giang trong việc quy hoạch hoạt động du lịch Hoàng Su Phì. Tại các xã như Bản Phùng, Hồ Thầu, Thông Nguyên… đều có các homestay được người dân địa phương đầu tư để đón khách du lịch. Những cơ sở này cũng có đầy đủ các dịch vụ cơ bản và còn có cả những bữa ăn mang đậm dấu ấn địa phương.
Các địa điểm đẹp ở Hoàng Su Phì
Các điểm ngắm lúa ở Hoàng Su Phì
Hoàng Su Phì vốn nổi tiếng nhất với danh thắng ruộng bậc thang, một cảnh quan thiên nhiên hùng vĩ không kém Mù Cang Chải là mấy. Khách du lịch đến với Hoàng Su Phì ai cũng đi vào mùa lùa chín với mong muốn một lần tận mắt chứng kiến thắng cảnh này.
Ruộng bậc thang Bản Phùng
Bản Phùng là một xã nằm gần biên giới với Trung Quốc. Từ trung tâm thị trấn Vinh Quang, các bạn phải men theo một con đèo nhỏ dài gần 30 km vắt ngang núi mới đến được trung tâm xã.
Không có những thung lũng rộng như Cao Phạ hay Mường Hoa, ruộng bậc thang ở Bản Phùng nằm cheo leo trên những sườn núi dốc đứng. Cùng với Bản Luốc, đây là nơi có những thửa ruộng bậc thang cao nhất Việt Nam.
Hồ Thầu là một xã của Hoàng Su Phì, cách ngã 3 xã Nậm Dịch khoảng 16km. Ruộng bậc thang ở Hồ Thầu của người dân tộc Dao đỏ. Người dân ở đây có có lệ, cứ mỗi khoảng ruộng chừa ra một khoảng rừng nhỏ vây quanh để giữ đất khỏi bị sạt lở. Việc khai ruộng được tiến hành từ trên cao xuống thấp với những công cụ lao động giản đơn như cuốc chim, bừa gỗ, xẻng, dao quắm. Ruộng bậc thang Hồ Thầu mênh mông, cao ngút tầm mắt với những ngọn đồi làm ruộng có độ rộng lớn, đều và ít dốc.
Ruộng bậc thang Thông Nguyên
Nằm ở tả ngạn, nơi hội tụ dòng chảy của 3 con suối lớn: Phìn Hồ đổ xuống, Nậm Ông chảy về và Nậm Khòa dội sang cùng đổ vào một chỗ tạo thành một bình nguyên ngay trên lưng chừng núi. Nhiều người nhận xét rằng, Thông Nguyên là nơi “Quần Sơn – Tụ Thủy”. Thông Nguyên là một trong những địa điểm ngắm ruộng bậc thang tuyệt đẹp ở Hoàng Su Phì, đoạn đẹp nhất các bạn có thể dừng lại chụp ảnh là khoảng km24 đường từ Bắc Quang đi Hoàng Su Phì.
Ruộng bậc thang Bản Luốc – Sán Sả Hồ
Xã Bản Luốc và Sán Sả Hồ có địa hình là núi đất và độ dốc vừa phải nên nên nhiều ruộng bậc thang. Nơi đây, đâu đâu cũng có ruộng bậc thang theo hình lượn sóng và cánh cung. Ruộng bậc thang ở đây của người Dao áo dài và người Nùng.
Cùng nằm trên km 24 đường Bắc Quang đi Hoàng Su Phì, ruộng bậc thang Nậm Ty cũng của người Dao đỏ và là một trong các địa điểm được công nhận Di tích Quốc gia ruộng bậc thang của Hoàng Su Phì.
Tam giác mạch là loài hoa đặc trưng của xứ đá tai mèo với vẻ đẹp miên man, hoang dại, hàng năm thu hút lượng lớn khách du lịch đến với Cao nguyên đá. Những năm gần đây, hoa tam giác mạch còn được trồng trên chính những thửa ruộng bậc thang tại 2 huyện phía Tây của tỉnh là Hoàng Su Phì và Xín Mần. Lên Hoàng Su Phì vào thời điểm cuối thu, sau khi những thửa ruộng bậc thang được thu hoạch xong thì cũng là lúc màu vàng của lúa được thay thế bằng sắc màu say đắm của những bông hoa tam giác mạch.
Tây Côn Lĩnh là một đỉnh núi trên khối núi thượng nguồn sông Chảy ở phía tây tỉnh Hà Giang, dãy núi Tây Côn Lĩnh trải dải trên hai huyện Hoàng Su Phì và Vị Xuyên, cách thị xã Hà Giang 46 km. Với độ cao 2419 m, đây là đỉnh cao nhất vùng Đông Bắc Việt Nam và là một trong những đỉnh núi cao nhất Việt Nam. Trên đỉnh núi có mốc trắc địa. Dưới chân núi là rừng nguyên sinh á nhiệt đới còn được bảo tồn. Tây Côn Lĩnh được coi là dãy núi thiêng của người dân tộc La Chí.
Trong cộng đồng yêu phượt, việc chinh phục Tây Côn Lĩnh thường được hiểu là cung đường từ Thanh Thủy đi xuyên qua dãy núi này để sang Hoàng Su Phì, chinh phục một điểm cao ở trên đỉnh núi (Bốt Đen). Đây là một chặng đường vô cùng vất vả, gian nan và nguy hiểm.
Chiêu Lầu Thi được gọi theo tiếng địa phương tức là Chín tầng thang, nằm cách trung tâm huyện lỵ Hoàng Su Phì 42km. Đây là một trong những núi cao thuộc dãy Tây Côn Lĩnh nằm trên địa bàn xã Hồ Thầu huyện Hoàng Su Phì và có vị trí giáp ranh 2 xã Ngán Chiên, Thu Tà của huyện Xín Mần, điểm cao nhất của ngọn núi có cao độ 2.402 m so với mực nước biển. Đây là một trong những đỉnh núi cao nhất nhì vùng đông bắc nước ta. Khu vực cao nhất của đỉnh núi được kiến tạo bằng những khối đá khổng lồ nối tiếp nhau nên rất thuận tiện cho việc quan sát bởi tầm nhìn có thể tới hàng chục km vào những ngày trời quang mây tạnh. Trong những ngày mưa, sương mù thường phủ kín những ngọn núi tạo nên vẻ đẹp của chốn bồng lai tiên cảnh.
Hiện nay, tại khu vực này còn giữ được hệ sinh thái rất đa dạng, tiêu biểu là thảm rừng nguyên sinh với hàng vạn cây cổ thụ các loại và các loại thảo dược vô cùng quý hiếm dưới tán rừng như: Tam thất nam, lan kim tuyến, giảo cổ lam, các loại hoa phong lan, thảo quả… ngoài ra, xung quanh đỉnh Chiêu Lầu Thi còn bảo tồn được hệ động vật phong phú. Đặc biệt đây cũng là cái nôi của chè san tuyết cổ thụ nổi tiếng của huyện Hoàng Su Phì. Hàng năm vào những đợt rét đậm thường có tuyết rơi, có nơi tuyết phủ dày hàng chục cm phủ kín cả một vùng rộng lớn. Hiện nay, đỉnh núi Chiêu lầu Thi là một trong những điểm đến của nhóm các du khách ưa thích khám phá mạo hiểm.
Thôn Nậm Hồng, Thông Nguyên
Nằm cách trung tâm huyện Hoàng Su Phì khoảng 40 km, thôn Nậm Hồng, xã Thông Nguyên là nơi sinh sống của 37 hộ đồng bào dân tộc Dao đỏ. Nơi đây có những thửa ruộng bậc thang trải dài trên các sườn đồi đã được công nhận danh lam thắng cảnh cấp Quốc gia, bên cạnh đó là vùng chè Shan tuyết cổ thụ Phìn Hồ cùng với những nét văn hóa đặc sắc của đồng bào Dao.
Nằm dưới chân đỉnh Tây Côn Lĩnh hùng vĩ, chợ phiên Hoàng Su Phì họp vào ngày Chủ nhật hàng tuần. Hàng hóa trao đổi là những vật phẩm trong sinh hoạt hàng ngày như rau quả, vải vóc, chỉ thêu, vật dụng làm nương rẫy…
Không sầm uất như chợ dưới xuôi, việc trao đổi mua bán ở đây diễn ra khá đơn giản để nhanh chóng nhường chỗ cho phần giao lưu tinh thần. Dăm ba quả trứng, vài chai mật ong, mấy trái su su… đổi lấy túi mì chính, quả pin, cái ô, ít chỉ khâu… nhưng chợ phiên vùng cao lại thấm đậm tình người, bởi đến chợ chỉ là cái cớ để trai gái được gặp nhau, được ngắm nhìn, được khoe những bộ váy áo đẹp nhất. Nhu cầu trao đổi hàng hóa thì ít mà mong muốn được vui chơi, hẹn hò, tâm tình thì nhiều. Người dân đi chợ nhưng náo nức như đi hội. Vì thế, có những chàng trai, cô gái chuẩn bị xuống chợ từ đêm hôm trước để kịp giờ họp chợ. Họ quan niệm đến chợ là phải mặc đẹp, quần áo phải mới tinh tươm nên họ dành những bộ quần áo đẹp nhất để vào chợ. Trên quãng đường đến chợ, họ vẫn mặc quần áo bình thường, đến gần chợ thì thay ra. Phiên chợ là nơi trai gái gặp gỡ làm quen, người già thì gặp lại bạn cũ, vợ chồng đưa nhau đi mua hàng, con trẻ háo hức được mẹ mua cho chiếc cặp, cái nơ…, là nơi lòng người được sống lại những kỷ niệm một thời. Đến chợ phiên Hoàng Su Phì, du khách sẽ ngập trong sắc màu sặc sỡ của váy áo và trang sức đặc trưng của các chàng trai, cô gái người Dao, Nùng và người Cờ Lao.
Khu mộ cổ của dân tộc La Chí
Hiện nay, trên các sườn núi thuộc địa bàn xã Bản Phùng, Bản Máy huyện Hoàng Su Phì và xã Bản Díu huyện Xín Mần hiện vẫn tồn tại hàng trăm ngôi mộ cổ nằm rải rác theo một đường vòng cung trong một khu vực hàng ngàn km2 theo sườn núi với kích cỡ mỗi ngôi cao khoảng 1,5 mét, rộng từ 15 – 25 mét vuông, cá biệt có ngôi có chu vi hơn 70m, cao trên 6m, trải qua hàng trăm năm, những ngôi mộ này vẫn không hề bị mưa nắng mài mòn. Tương truyền, đây là những ngôi mộ giả của Hoàng Vần Thùng (Tức Hoàng Văn Đồng) là một Thổ tù người địa phương trong thời Nguyễn. Ngoài việc trấn ải khu vực biên thùy, Hoàng Vần Thùng còn cho gia binh khai thác tài nguyên khoáng sản. Đồng thời Ông còn giúp người dân ở khu vực này khai ấp lập làng dạy họ cách trồng ngô, lúa và giúp dân diệt trừ kẻ ác. Sau khi mất, ông được dân làng và con cháu chôn cất theo nhiều của cải tùy táng và đắp lên những ngôi mộ giả này nhằm tránh bị người đời sau đào trộm lấy châu báu, đồng thời lập miếu thờ tại đỉnh núi thôn Lủng Cẩu xã Bản Phùng của huyện Hoàng Su Phì.
Đồn Pố Lũng thị trấn Vinh Quang hay còn gọi là Bốt Pháp – theo cách gọi của người dân địa phương được người Pháp xây dựng từ những năm cuối thế kỷ XIX. Đây là quần thể kiến trúc quân sự gồm hầm hào, lô cốt, sân bay liên hoàn trên một ngọn đồi phía đông thị trấn Vinh Quang của huyện Hoàng Su Phì. Để xây dựng quần thể kiến trúc quân sự này, thực dân Pháp đã bắt người dân địa phương dùng sức người vận chuyển vật liệu đá, cát sỏi, nước từ Sông Chảy ngược đoạn đường đèo dốc hơn 3km lên đỉnh núi và đào hàng chục km giao thông hào, địa đạo, san lấp mặt bằng, làm nhà cửa. Trong quá trình xây dựng hàng trăm người đã bỏ mạng tại nơi này. Hiện nay, hệ thống lô cốt, hầm hào vẫn giữ gần như nguyên vẹn như một chứng tích chiến tranh và tội ác của thực dân Pháp. Ngoài ra, xung quanh khu vực đồn Pố Lũng đã được tán rừng thông đã phủ kín, tạo cảnh quan thiên nhiên rất hấp dẫn du khách khi đến tham quan.
Theo bút tích được ghi trên nó ngôi đền cho thấy ngôi đền được xây dựng từ năm thứ 3 đời Minh Mạng (1793). Đền tọa lạc trên sườn một quả núi thuộc thôn Suối Thầu xã Bản Luốc, xung quanh có những thửa ruộng bậc thang bạt ngàn uốn lượn. Người dân nơi đây coi đó là một chốn thiêng liêng là nơi thờ tự các vị thần vốn tồn tại trong dân gian như: Ngọc Hoàng, thần nông, thần rừng, thần đất, Thiên lôi, Bà mụ… với nhiều câu chuyện huyền bí được truyền lại qua nhiều đời. Ngôi đền cũng là nơi thờ tự thành hoàng Đặng Diễn. Ông là người có công khai rừng lập bản từ xa xưa và là quan sắc cai quản vùng đất này. Vào ngày 1/7 âm lịch hàng năm, người dân ở đây tổ chức cúng lễ với mong muốn về một năm mùa màng tốt tươi, mưa nắng thuận hòa, người dân mạnh khỏe.
Đền Vinh Quang nằm tại trung tâm thị trấn Vinh Quang huyện Hoàng Su Phì, được xây dựng vào khoảng cuối thế kỷ XIX. Bên cạnh việc thờ một số vị thần thánh khác theo tín ngưỡng tâm linh của người dân địa phương thì đền Vinh Quang còn thờ Hoàng Văn Đăng là Chánh tổng của Hoàng Su Phì. Theo sử sách ghi lại vào năm 1908, ông đã đứng lên khởi nghĩa chống Pháp, sau đó bị Pháp bắt. Trong tù, ông bị giặc Pháp tra tấn dã man đến chết. Để tưởng nhớ công ơn và khâm phục nghĩa khí của Hoàng Văn Đăng người dân thị trấn Vinh Quang đã lập bài vị thờ ông tại đền, coi ông là vị thần tối linh che chở cho nhân dân trong vùng.
Các món ăn ngon và đặc sản Hoàng Su Phì
Kỹ thuật chế biến cơm lam thật đơn giản. Nguyên liệu là gạo nếp được đãi ngâm kỹ, nước nấu thường là những mạch nước ngầm trong cùng cho vào cho ống tre rồi bịt lá chuối . . Người ta dùng loại cây non, thân ống, họ tre , mỗi dóng tre chặt bỏ một đầu ống, đầu ống còn lại tác dụng như cái đáy nồi. Gạo nếp vo sạch, rắc thêm chút muối, trộn đều, cho gạo vào ống tre, lượng nước đổ xâm xấp so với mặt gạo. Miệng ống được nút bằng lá dong tươi hoặc lá chuối khô và nướng lên Ống tre có gạo ấy được hơ trên ngọn lửa hoặc trên đống than hồng, vừa hơ vừa xoay tròn từ từ cho nhiệt tác dụng đều lên xung quanh vỏ ống. Chừng trên dưới một tiếng sau (tuỳ theo ống cơm to hay bé), mùi cơm nếp toả ra thơm lừng, ấy là dấu hiệu cơm đã chín.
Không chỉ là vùng đất của những thửa ruộng bậc thang kỳ vĩ, bồng bềnh trong mây, uốn lượn theo dáng núi làm bao du khách mải mê chiêm ngưỡng, mà đến Hoàng Su Phì vào mùa lúa chín du khách còn bị níu chân bằng món ẩm thực vô cùng thú vị, đậm chất quê: Cá chép ruộng bậc thang. Phần lớn diện tích lúa nước của Hoàng Su Phì đã được người dân tận dụng nuôi cá chép ruộng nhằm cải thiện cuộc sống, tăng thu nhập.
Lúa nếp được chọn là loại chín vừa phải, hạt nếp quá non cốm sẽ mềm khó chế biến và tách vỏ, nếp quá già thì khi giã sẽ bị vụn. Người La Chí chọn lúc sáng sớm để hái những bông lúa đủ tiêu chuẩn. Công đoạn này thường mất khá nhiều thời gian. Cũng giống người Thái ở Mường Lò (Yên Bái), người kinh ở Hà Nội… người La Chí ở Hoàng Su Phì làm cốm vào mùa thu khi tiết trời se lạnh, nguyên liệu là lúa nếp non, hạt chỉ vừa mới cứng. Hạt nếp sau khi giã được sàng đãi vỏ xong là ăn được, gói lá chuối để giữ hương vị thơm ngon và lâu hơn. Cốm thường để được 3-4 ngày với tiết thu. Người La Chí thường sử dụng món này để đón khách quý hoặc trong những dịp đặc biệt của gia đình.
Con chuột ngoài vai trò là vật hiến tế trong lễ cúng Thần Rắn của người La Chí ở Bản Phùng trong rừng cấm Me Meo, thì nó còn giữ vai trò cực kỳ quan trong trong đời sống thực tại cũng như đời sống tâm linh của người La Chí. Trong bất cứ lễ cúng gì, từ cúng tổ tiên, cúng lúa mới, cúng xuống đồng, cúng hồn cây lúa, cúng rừng, cúng núi, cúng sông suối, hoặc lễ cúng bắt ma, lập bàn thờ, thậm chí cả lễ cưới, món thịt chuột đều là thứ không thể thiếu được.
Con chuột gắn bó với người La Chí từ hàng ngàn năm nay, nên không biết từ khi nào, chuột đã trở thành đặc sản. Nếu bạn lên Hoàng Su Phì, hỏi về các món đặc sản, ngoài thắng cố, rượu ngô của người Mông, lợn cắp nách của người Mán, thịt chua của người Nùng, thì chuột khô chính là đặc sản của người La Chí.
Món ăn được chế biến chủ yêu từ nội tạng của bò hoặc ngựa. Mới nhìn qua thì có vẻ chảo thắng cố không mấy hấp dẫn và lôi cuốn bởi đồng bào bầy biện không được đẹp mắt lắm nhưng khi các bạn nhấp đôi ba chén rượu ngô, ăn một tô thắng cố nóng nghi ngút khói giữa cái giá rét như cắt da cắt thịt, cảm nhận lòng mình như ấm lên nhiều. Vị béo ngậy cộng chút bùi bùi độc đáo khác lạ, bát thắng cố dậy mùi thơm từ các loại gia vị đã sẽ để lại ấn tượng vô cùng đậm nét với những ai đã từng thử qua.
Thịt gác bếp vốn là đặc sản của hầu hết các tỉnh vùng cao phía Bắc, từ Tây Bắc sang đến vùng Đông Bắc người dân đều thường xuyên chế biến món này. Thịt trâu được róc thành miếng, tẩm ướp gia vị rồi hun bằng khói của than củi đốt từ các loại cây mọc trên núi đá. Đây cũng là món nhắm rượu hàng đầu của người dân ở đây.
Rượu được sản xuất từ thóc và men lá theo phương pháp, ủ và chưng cất truyền thống của người Nùng tại xã Nàng Đôn, Hoàng Su Phì. Đây là một đặc sản làm quà mà các bạn có thể mua về khi du lịch Hoàng Su Phì.
Mận Chiến Phố (Hoàng Su Phì – Hà Giang) vốn nổi tiếng bấy lâu về màu sắc, hương vị thơm ngon riêng biệt. Loài mận này thường chín vào đầu tháng 6 và chín rộ vào trung tuần tháng 6 đầu tháng 7. Khi chín, quả chuyển từ màu xanh sang sậm đỏ nên còn có tên gọi là mận máu.
Lịch trình du lịch Hoàng Su Phì
Hà Nội – Hoàng Su Phì – Đồng Văn
Lịch trình này đi hơi ngược đường một chút do Hoàng Su Phì và Đồng Văn nằm trên 2 hướng khác nhau, nếu muốn kết hợp khám phá xong Hà Giang trong một chuyến và có thời gian các bạn có thể đi theo lịch trình này.
Ngày 1: Tp Hà Giang – Hoàng Su Phì
Từ Tp Hà Giang ngược lại QL2 đến Việt Quang thì rẽ tay phải đi theo đường đến Hoàng Su Phì. Google maps có 2 đường nhưng các bạn nhớ đi theo đường DT177 vì trên trục đường này có 2 địa điểm trong di tích ruộng bậc thang.
Trong ngày hôm đó bạn có thể lựa chọn đi thêm một trong các địa điểm Hồ Thầu, Bản Phùng, Bản Luốc, San Xả Hồ. Xã Bản Phùng xa nhất có thể lựa chọn đến đấy ngủ homestay, sáng hôm sau dậy thong thả đi chơi chụp ảnh ruộng bậc thang.
Ngày 2: Hoàng Su Phì – Tp Hà Giang
Nếu ngày 2 này các bạn vẫn dành nhiều thời gian chụp ảnh ruộng bậc thang, chỉ có thể kịp di chuyển lại về Tp Hà Giang để nghỉ ngơi. Tối có thể lang thang quanh thành phố thưởng thức các món ăn ngon ở Hà Giang.
Ngày 3: Tp Hà Giang – Quản Bạ – Yên Minh – Đồng Văn
Ăn sáng + Đổ xăng rồi chạy theo lịch trình Hà Giang – Quản Bạ – Yên Minh (50km). Bỏ qua các điểm Cổng trời và Núi Đôi Quản Bạ vì ngày về sẽ lại đi qua. Trên đường đến Yên Minh bạn sẽ thấy rừng thông Yên Minh ngay ven đường quốc lộ. Nghỉ ăn trưa tại Yên Minh. Từ Yên Minh đi Phó Bảng (40km) bắt đầu từ đây bạn sẽ thấy vẻ đẹp tuyệt vời và vô cùng hùng vĩ của cao nguyên đá Đồng Văn. Tới thăm Phó Bảng thị trấn ngủ quên. Rời Phó Bảng quay ngược lại ngã 3 đi Đồng Văn bạn sẽ tới với , nơi nổi tiếng bởi là địa điểm quay bộ phim Chuyện của Pao
Tối nghỉ tại Đồng Văn và thăm quan cafe Phố Cổ
Ngày 4: Đồng Văn – Lũng Cú – Dinh Vương – Đồng Văn – Mã Pì Lèng – Mèo Vạc
Dạo chơi chợ Đồng Văn nếu đúng ngày chợ họp, thăm quan phố cổ Đồng Văn một khu phố với vẻ đẹp cổ kính hàng trăm năm tuổi. Từ Đồng Văn đi Lũng Cú (26km) – Dinh Vương (26km) lên với điểm cực Bắc của Việt Nam, rồi rời Lũng Cú về Dinh Vua Mèo Vương Chí Sình. Trưa về nghỉ và ăn trưa tại Đồng Văn
Ăn xong từ Đồng Văn – Mã Pì Lèng – Mèo Vạc – ngắm sông Nho Quế từ đỉnh đèo Mã Pì Lèng, một trong Tứ đại đỉnh đèo của dân phượt miền Bắc. Về Mèo Vạc thăm quan một số địa điểm
Từ Mèo Vạc chạy thẳng về Yên Minh nghỉ ngơi
Ngày 5: Yên Minh – Quản Bạ – Tp Hà Giang
Từ Yên Minh quay lại Quản Bạ, lúc này tha hồ thời gian dạo chơi Cổng trời và Núi Đôi Quản Bạ. Còn thời gian có thể tranh thủ khám phá Quản Bạ hoặc đi về cho sớm.
Chạy ngược về lại Tp Hà Giang trả xe máy. Tối lên xe giường nằm về lại Hà Nội
Ngày 6 có mặt Hà Nội
Hà Nội – Hoàng Su Phì – Xín Mần – Bắc Hà
Ngày 1 : Hà Nội – Vĩnh Phúc – Tuyên Quang – Bắc Quang – Hoàng Su Phì (300km)
Ăn sáng, đổ xăng, buộc đồ. Chạy theo cung đường Hà Nội – Tuyên Quang, nghỉ trưa ăn uống tại Tuyên Quang. Tiếp tục chạy Tuyên Quang – Bắc Quang – Hoàng Su Phì, tối ăn uống và ngủ tại Hoàng Su Phì
Ngày 2 : Hoàng Su Phì – Xín Mần – Bắc Hà (80km)
Ăn sáng, chuẩn bị đồ xong thì sắp xếp thời gian tìm hiểu chợ phiên tại Hoàng Su Phì (nếu đúng phiên chợ) sau đó thăm quan các xã thuộc di tích thắng cảnh ruộng bậc thang Hoàng Su Phì, danh thắng ruộng bậc thang nằm trên địa bàn 6 xã là Bản Luốc, Sán Sả Hồ, Bản Phùng, Hồ Thầu , Nậm Ty và Thông Nguyên. Đây là những xã có danh lam thắng cảnh ruộng bậc thang tuyệt đẹp với lịch sử hàng trăm năm do đồng bào các dân tộc La Chí, Dao, Nùng tạo nên bằng chính bàn tay lao động cần cù và sáng tạo của mình. Trưa tiếp tục ăn tại Hoàng Su Phì
Trưa từ Hoàng Su Phì chạy sang Xín Mần rồi Bắc Hà
Ngày 3 : Bắc Hà – Si Ma Cai – Lào Cai (130km)
Ăn sáng xong thì đi thăm quan các địa điểm du lịch tại thị trấn Bắc Hà, (nếu đúng phiên chợ), dinh Hoàng A Tưởng.
Đến trưa từ Bắc Hà chạy sang Si Ma Cai rồi về Tp Lào Cai. Từ đây các bạn có thể lên tàu về lại Hà Nội, gửi xe máy theo tàu hỏa.
Phương án khác là sau khi từ Bắc Hà chạy sang Si Ma Cai chơi, các bạn có thể quay lại Bắc Hà rồi từ đây bắt xe giường nằm về lại Hà Nội, xe máy gửi kèm ô tô (cần liên hệ trước với nhà xe)
Tìm trên Google:
kinh nghiệm du lịch Hoàng Su Phì 2021
review Hoàng Su Phì
hướng dẫn đi Hoàng Su Phì tự túc
ăn gì ở Hoàng Su Phì
phượt Hoàng Su Phì bằng xe máy
Hoàng Su Phì ở đâu
đường đi tới Hoàng Su Phì
chơi gì ở Hoàng Su Phì
đi Hoàng Su Phì mùa nào đẹp
địa điểm chụp ảnh đẹp Hoàng Su Phì
homestay giá rẻ Hoàng Su Phì
Kinh Nghiệm Du Lịch Móng Cái (Cập Nhật 01/2021)
Kinh nghiệm du lịch Móng Cái
Cùng Phượt – Khi nhắc đến Móng Cái, có lẽ đa phần mọi người đều chỉ nghĩ tới một trong hai địa danh, hoặc là cửa khẩu Móng Cái, hoặc là bãi biển Trà Cổ bởi đây là hai địa danh rất nổi tiếng. Trên thực tế, du lịch Móng Cái hiện đang được phát triển với khá nhiều điểm đến hay ho và hấp dẫn khác mà có thể các bạn đã bỏ qua khi tới thành phố vùng biên này. Trong bài viết này, Cùng Phượt sẽ chia sẻ với các bạn một số kinh nghiệm để nếu có điều kiện đến với Móng Cái, các bạn sẽ được ngắm nhìn, được cảm nhận về thiên nhiên, con người, cuộc sống của mảnh đất nơi địa đầu Tổ Quốc.
Tên gọi Móng Cái bắt nguồn từ tiếng Quảng Đông “mong gâi” (âm đọc được ghi bằng Việt bính). “Mong gâi” là tên do người Trung Quốc đặt cho nơi này, viết bằng chữ Hán là 芒街. Hai chữ Hán này có âm Hán Việt là “Mang Nhai”. “Nhai” 街 có nghĩa là phố, “mang” 芒 là phiên âm của từ “mường” trong tiếng Tày Nùng, “Mang Nhai” 芒街 dịch sát nghĩa từng chữ là “phố mường”, tức con phố nằm trên đất của một mường của người Tày Nùng.
Đầu thế kỷ 19, là tổng Vạn Ninh, tổng Bát Tràng và một phần tổng Hà Môn thuộc châu Vạn Ninh, phủ Hải Đông, trấn An Quảng. Từ năm 1906, Móng Cái là tỉnh lỵ của tỉnh Hải Ninh cũ. Vào cuối thời Pháp thuộc, Móng Cái là thủ phủ của Xứ Nùng tự trị từ năm 1947 đến 1954.
Ngày 2 tháng 8 năm 1954, Móng Cái hoàn toàn được giải phóng. Ngày 1 tháng 2 năm 1955, thị xã Móng Cái được tái lập và trở thành tỉnh lị của tỉnh Hải Ninh. Nhưng từ ngày 30 tháng 10 năm 1963, sau khi tỉnh Hải Ninh hợp nhất với khu Hồng Quảng thành tỉnh Quảng Ninh, thị xã Móng Cái trở thành thị trấn Móng Cái, là huyện lỵ của huyện Hải Ninh.
Tháng 2 năm 1979, quân Trung Quốc tấn công ồ ạt qua biên giới, Móng Cái bị thiệt hại nặng.
Do nằm gần biên giới giữa Việt Nam và Trung Quốc, Móng Cái hiện nay đã phát triển nhanh chóng thành một đô thị cửa khẩu sầm uất với hơn 150 nghìn dân trên diện tích khoảng hơn 500km2. Đây cũng chính là cửa ngõ giao lưu kinh tế giữa Việt Nam, Asean với Trung Quốc và các nước Đông Bắc Á.
Du lịch Móng Cái vào mùa nào?
Dịp 30-4 hàng năm thường là lễ hội Carnival Hạ Long, các bạn có thể kết hợp đi Móng Cái vào dịp này sau khi ghé qua Hạ Long để tham gia lễ hội.
Lễ hội đình Trà Cổ diễn ra vào ngày 30/5 và 1/6 (âm lịch), bạn nào quan tâm tới du lịch văn hóa có thể đi xem.
Hướng dẫn đi đến Móng Cái
Nếu xuất phát từ Hà Nội, các bạn đi theo đường đi Lạng Sơn rồi rẽ sang QL18 ở Tp Bắc Ninh để đi Phả Lại. Khi đến Hạ Long qua cầu Bãi Cháy rồi tiếp tục đi theo QL18 khoảng gần 200km nữa là đến Móng Cái. Nếu các bạn đi bằng ô tô có thể lựa chọn phương án đi đường cao tốc Hà Nội – Hải Phòng và rẽ ra ở nút QL10, đi thẳng đường QL10 này các bạn sẽ sang Tp Uông Bí rồi đi tiếp theo QL18 để đến Móng Cái.
Từ cuối năm 2018, hết đường cao tốc Hà Nội – Hải Phòng các bạn có thể đi theo đường mới Hải Phòng để đến Hạ Long, chặng đường mới này chỉ khoảng 25km.
Xe đi Móng Cái thường xuất phát vào buổi tối ở bến xe Mỹ Đình, khoảng cách Hà Nội – Móng Cái vào khoảng hơn 300km nên thời gian xe chạy thường mất khoảng 1 đêm, đi buổi tối thì sáng sớm bạn sẽ có mặt tại Tp Móng Cái. Hai xe chạy trực tiếp tới Móng Cái là xe Ka Long và xe Đức Phúc, một số hãng xe khác có thể dừng tại Cẩm Phả và trung chuyển khách bằng phương tiện của họ, hơi lằng nhằng nếu các bạn ngại chuyển xe.
Sau khi đi xe khách tới Tp Móng Cái, để di chuyển trong nội đô thành phố và tới các địa điểm du lịch các bạn có thể đi taxi hoặc thuê xe máy tại Móng Cái để sử dụng. Một số cửa hàng cho thuê xe máy tại Móng Cái để các bạn tham khảo
Là một thành phố sát biên và lại có một trong những cửa khẩu Quốc tế rất lớn với Trung Quốc, Móng Cái không thiếu các cơ sở lưu trú để phục vụ nhu cầu của khách du lịch khi tới đây nên các bạn không hề phải lo lắng gì về vấn đề này. Ngay cả đối với khu vực bãi biển Trà Cổ, có khá nhiều khách sạn và nhà nghỉ bình dân với giá trong khoảng từ 200k-500k một đêm, tùy vào ngày bạn đặt. Nếu đi vào dịp cuối tuần hay các dịp nghỉ lễ các bạn nên đặt sớm để tránh hết phòng.
Các địa điểm du lịch ở Móng Cái
Khu du lịch Trà Cổ – Bình Ngọc
Khu du lịch Trà Cổ – Bình Ngọc nằm ở cực Đông Bắc của Tổ Quốc với rất nhiều điểm tham quan độc đáo. Bãi biển Trà Cổ dài 17km (từ mũi Gót đến mũi Ngọc) là một trong các điểm đến đó.
Mũi Sa Vĩ, còn gọi là mũi Gót là mũi đất ở cực đông bắc Việt Nam tọa độ 21°29’33” bắc, 108°4’5″ đông thuộc phường Trà Cổ, thành phố Móng Cái, tỉnh Quảng Ninh. Phía bắc là cửa sông Bắc Luân đổ ra biển rộng khoảng 5 km nhìn ra hòn Dậu Gót đối diện đất Trung Quốc.
Ở mũi Sa Vĩ có dựng một đài kỷ niệm trích hai câu thơ của Tố Hữu nói lên dải đất duyên hải dọc chiều dài của Việt Nam từ cực bắc đến cực nam:
“Từ Trà Cổ rừng dương”“Đến Cà Mau rừng đước…”
Nơi đầu sóng ngọc gió, Sa Vĩ hiên ngang như những người lính biển. Trải qua bao thăng trầm, Sa Vĩ vẫn trường tồn cùng dải đất địa đầu Đông Bắc.
Cách trung tâm Trà Cổ khoảng 6km, một trong những nơi đón bình minh rất sớm và là một điểm dừng chân đầy lãng mạn có tên Cồn Mang. Đến đây, ngồi trên những phiến đá, lắng nghe tiếng sóng rì rào cùng tiếng chuông của nhà thờ Trà Cổ đôi khi mang lại một cảm giác yên bình, thanh thản đến kỳ lạ. Đây cũng là địa điểm rất đẹp để các cặp đôi có thể tạo những bộ ảnh đáng nhớ. Bờ biển Cồn Mang cũng rất mịn, các bạn có thể đi xe máy, xe đạp trên bờ biển mà không sợ sụt lún.
Đình thờ 6 vị tiên công người Đồ Sơn (Hải Phòng) và thờ Quận He Nguyễn Hữu Cầu, một lãnh tụ nông dân khởi nghĩa dưới thời Vua Lê – Chúa Trịnh. Đình được xây dựng dưới thời Hậu Lê (1462). Tuy nằm sát vùng biên với Trung Quốc nhưng đình hoàn toàn mang phong cách kiến trúc Việt Nam, đậm chất văn hóa của dân tộc Việt nên từ lâu đây đã được coi như “Cột mốc văn hóa” nơi địa đầu Tổ Quốc.
Đây là công trình kiến trúc Gotex cổ kính của người Công Giáo làng biển xưa, được xây dựng từ những năm 80. Nhà thờ là nơi để ngư dân theo đạo Thiên Chúa đến làm lễ. Năm 1995 sau một đợt sửa chữa lớn, rất nhiều bức phù điêu đã được khôi phục, trả lại cho nhà thờ dáng vẻ cổ kính xưa. Trong nhà thờ hiện cũng còn lưu giữ một chiếc chuông cổ với tuổi đời hơn 80 năm.
Tháng 3/2017 nhà thờ Trà Cổ đã bị tháo dỡ để xây dựng lại
Trà Cổ khi xưa vốn do ngư dân Đồ Sơn di cư ra lập nghiệp, đến nay phần lớn người dân phường Trà Cổ vẫn sống bằng nghề đánh bắt hải sản gần bờ. Người dân Trà Cổ vẫn giữ đức tính của người dân làng chài, hiền lành và thân thiện.
Làng chài Trà Cổ nằm ôm dọc theo bãi biển, đến đây các bạn có thể tìm hiểu và khám phá nét văn hóa trong cuộc sống hàng ngày của người dân. Tham gia các hoạt động kéo lưới, câu mực, câu cá… hay bất cứ hoạt động nào mà bạn tò mò muốn tìm hiểu.
Còn có tên là bãi biển Ngọc Sơn, Đá Đen là một bãi cát trắng dài, phẳng mịn nằm nép mình dưới chân núi Ngọc và bên rừng phi lao xanh ngắt bốn mùa. Phía cuối bãi biển là sự hội tụ tự nhiên của những phiến đá có màu đen như những ngón tay của núi Ngọc cố vươn ra ôm trọn lấy bãi biển trong xanh cho riêng mình.
Cửa khẩu quốc tế Móng Cái là cửa khẩu quốc tế tại vùng đất phường Hòa Lạc, thành phố Móng Cái, tỉnh Quảng Ninh và thông thương sang cửa khẩu Đông Hưng ở thành phố Đông Hưng, tỉnh Quảng Tây, Trung Quốc. Cầu Bắc Luân là điểm nối giữa hai thành phố, và là địa điểm được chính phủ hai nước chọn đặt cột mốc đầu tiên để phân định ranh giới quốc gia.
Cửa khẩu Móng Cái cũng là một điểm tham quan yêu thích của du khách khi tới đây. Chỉ cần đăng ký với bên biên phòng là các bạn có thể vào khu vực cửa khẩu để chụp ảnh cùng mốc 1369 cũng như vạch biên giới nằm trên cầu Hữu Nghị Bắc Luân
Thành phố Đông Hưng (Trung Quốc)
Nếu thích các bạn có thể làm thủ tục xuất cảnh để sang tham quan bên Tp Đông Hưng của Trung Quốc. Bên Đông Hưng có dịch vụ xe điện chạy vòng quanh tham quan thành phố với giá từ 10-30 RMB.
Thủ tục xuất cảnh khá đơn giản và mất khoảng 1 tiếng, các bạn cần chuẩn bị sẵn 2 ảnh 4x6cm, CMND hoặc giấy khai sinh (với trẻ em dưới 15 tuổi) để làm sổ thông hành. Nhanh gọn nhất bạn có thể làm qua các công ty du lịch với giá khoảng 200-300k.
Chợ Móng Cái gồm có ba khu được chia thành khu chợ trung tâm, chợ Móng Cái 2 và chợ Móng Cái 3. Ở khu chợ Móng Cái – Trà Cổ chỉ họp từ buổi sáng đến tầm trưa là tan chợ. Các mặt hàng tại chợ khá là phong phú và đa dạng với các mặt hàng được nhập từ Trung Quốc bao gồm quần áo, giày dép, chăn màn, đồ điện tử, đồ chơi trẻ em, bánh kẹo, các loại hoa quả…Ngoài ra, du khách có thể mua các mặt hàng khác của Việt Nam như các loại hải sản tươi sống hoặc đông lạnh, các loại nông sản như chè, cà phê, hồ tiêu…
Cây cầu đá và con sông được bắt nguồn từ Trung Quốc đều có tên Ka Long. Con sông vốn có tên cổ là Gia Long (vua nhà Nguyễn) nhằm khẳng định chủ quyền đất Việt bắt nguồn từ Trung Quốc, chảy dọc theo biên giới Việt Trung rồi chia làm hai nhánh đổ ra biển. Cầu Ka Long do một nữ kiến trúc sư người Pháp thiết kế, được xây dựng và hình thành năm 1964, cây cầu vắt qua hai bờ sông Ka Long (nhánh sông chảy xuyên qua Tp Móng Cái) và được hoàn thành từ các phiến đá tự nhiên, không dùng xi măng.
Đảo Vĩnh Thực nằm ở phía nam Tp Móng Cái. Nơi này còn khá hoang sơ và chưa có các dịch vụ du lịch hiện đại, chính điều này đã làm nên sự hấp dẫn kỳ lạ đối với hòn đảo này. Vĩnh Thực với những làng chài thanh mình, những người dân miền biển hiền lành và thật thà, những bãi tắm sóng vỗ êm đềm trên những bờ cát mịn sạch tinh mang lại sự quyến rũ đến mê hồn.
Từ cảng Bình Ngọc ra đảo Vĩnh Thực, Vĩnh Trung mất khoảng 10 phút, di chuyển bằng cano với giá vé 70k người lớn và 50k trẻ em. Thời gian cano chạy từ 6h30-10h30 và 12h30-16h30
Hải đăng Vĩnh Thực nằm ở phía Đông Bắc đảo, đây là ngọn đèn hải đăng quốc tế ở vị trí đầu tiên trên biên giới biển của Việt Nam, được xây dựng vào năm 1962 với tháp đèn hình trụ, được thắp sáng bằng năng lượng mặt trời.
Từ trên ngọn hải đăng này, phóng tầm mắt nhìn về phía đất liền thấy mũi Sa Vĩ chính là điểm bắt đầu hình chữ S Việt Nam
Thuộc địa bàn xã Vĩnh Trung, từ trung tâm đảo Vĩnh Thực ra bãi biển khoảng 3km. Bãi biển yên tĩnh và vẫn còn khá hoang sơ với bờ cát trắng mịn, nước biển trong xanh, bao quanh bởi rừng phi lao xanh ngút tầm mắt.
Hợp tác xã Dịch vụ Tổng hợp Vĩnh Thực 0203 3508612
Công ty Vạn Gia – Vĩnh Thực 0203 3508575
Khánh Hài 0203 2472572
Khách sạn nhà nghỉ trên Đảo Vĩnh Thực
Việt Hưng 0984 588 811
Bắc Ngoan 0984 908 738
Hòa Đảo 01234 287 126
Dịch vụ ăn uống trên đảo Vĩnh Thực
Trường Điều 01673 025 300
Xuân Mến 0167 623 8886
Hoàng Thơm 0984 871 688
Được đi vào hoạt động từ cuối tháng 5-2015, phố đi bộ Trần Phú là tuyến phố đi bộ đầu tiên trên địa bàn TP Móng Cái. Cũng là tuyến phố đi bộ đầu tiên trên địa bàn tỉnh Quảng Ninh. Cứ vào mỗi buổi tối từ thứ 4 đến Chủ nhật hàng tuần, con phố đi bộ Trần Phú lại tấp nập, đông vui, nhộn nhịp hơn bởi sự có mặt rất đông của người dân và du khách.
Phố Trần Phú hay còn gọi là “phố thương mại” vì bình thường khu phố này tập trung khá đông các cửa hàng, cửa hiệu kinh doanh nhỏ lẻ, cũng như các khu chợ quanh khu vực Cửa khẩu quốc tế Móng Cái. Trước đây tuyến phố Trần Phú chủ yếu hoạt động mua bán vào ban ngày. Kể từ khi trở thành phố đi bộ, phố Trần Phú hoạt động sôi động hơn.
Đền Xã Tắc trước kia thờ thần Xã Tắc nên được gọi là Đền Xã caqx Tắc Đại vương, một trong những di tích lịch sử lâu đời nhất ở Móng VCVDái. Ngày nay đền phối thờ Phật, Mẫu, Trần Triều. Đền nằm bên ngã ba sông Ka Long. Với vị trí trọng yếu trên mảnh đất biên giới địa đẩu Tổ Quốc, ý nghĩa của ngôi đền vượt ra khỏi phạm vi thờ thần của một làng mà trở thành nơi thờ thần của non sông.
Móng Cái đã được ưu ái một vùng biển đảo tuyệt đẹp nhưng cùng với đó miền đất này còn có một vùng núi non trùng điệp với rừng xanh ngút ngàn, những bản làng người dân tộc thiểu số, những hồ nước giữa xanh thẳm của núi rừng
Hai xã vùng cao của Tp Móng Cái, đến đây các bạn có thể tham quan khám phá các nét văn hóa bản địa của đồng bào các dân tộc nơi đây. Cũng giống như một số xã vùng cao ở nơi khác, đến đây các bạn có cơ hội thưởng thực các món ăn ngon chế biến từ gà đồi, ngan đen, lợn cắp nách…Các điểm ăn uống ở xã Bắc Sơn tập trung ở thôn Lục Phủ, các điểm ăn uống ở Hải Sơn tập trung ở thôn Pò Hèn.
Đài tưởng niệm các anh hùng liệt sĩ Pò Hèn, xã Hải Sơn, Thành phố Móng Cái – Nơi ghi dấu sự hi sinh của các liệt sĩ, đồng loạt quên sinh giữ vững biên cương tổ quốc vào ngày 17/2/1979 khi Trung Quốc đưa quân xâm lược nước ta, địa danh Pò Hèn được biết đến như một bản hùng ca của cuộc chiến tranh bảo vệ biên giới.
Gồm các hồ Tràng Vinh, Quất Đông, Đoan Tĩnh, Kim Tinh, Phình Hồ nằm ở khu vực miền núi phía Tây Bắc của Móng Cái. Các hồ nước trong xanh bao bọc hàng trăm ốc đảo, ven hồ là những cánh rừng thông và rừng nguyên sinh với hệ động thực vật đa dạng. Chính sự kết hợp giữa địa hình, nguồn nước, sinh vật và cả khí hậu mát mẻ trong lành đã tạo nên một cảnh quan tuyệt đẹp nơi đây.
Xung quanh hệ thống hồ này có nhiều thảm có xanh, thích hợp cho các hoạt động cắm trại, picnic.
Móng Cái không có món ăn nào quá đặc trưng cho ẩm thực Móng Cái vì bị pha tạp nhiều nơi. Nét ẩm thực Móng Cái là sự giao thoa giữa ẩm thực vùng Đông Bắc Việt Nam và phong cách Trung Hoa nổi tiếng.
Là một thành phố biển, đương nhiên hải sản là một trong những đặc sản ở Móng Cái mà bất cứ khách du lịch nào đến cũng mong muốn ăn thử. Các bạn có thể tìm một số nhà hàng nổi tiếng trong tp Móng Cái hoặc tốt nhất là hãy đến bãi biển Trà Cổ để thưởng thức các món hải sản này
Cù kỳ thuộc họ cua là đặc sản nổi tiếng Móng Cái mà bất kỳ du khách nào cũng muốn thử một lần. Ngoài bún, bạn có thể lựa chọn bánh đa hoặc miến cù kỳ tùy theo sở thích.
Sá sùng thuộc ngành giun đốt, là loài hải sản có giá trị kinh tế rất cao nhưng quá trình đánh bắt và kỹ thuật chế biến khá phức tạp.
Sá sùng là một trong những loại hải sản quý hiếm từ xưa. Chúng được khai thác để làm cống vật cho vua, quan và chỉ có những người giàu có mới đủ điều kiện sử dụng.
Cá chình sống ở tầng nước sâu dưới đáy biển. Cá chình hấp xì dầu được coi là món ăn hài hòa, kết hợp giữa thiên nhiên và các gia vị đặc trưng của Trung Quốc. Các bạn có thể thưởng thức món này với cơm hoặc bún rất ngon miệng.
Ốc hương được xem là một trong những đặc sản hạng nhất của biển. Ốc quyến rũ người ăn bởi thịt ốc giòn, ngọt, lúc nào cũng tươi ngon và luôn có hương thơm rất tự nhiên. Loại ốc này thường được chế biến đa dạng như: ốc hương rang muối ớt, ốc hương nướng, ốc hương xào me… Mỗi món sẽ mang lại cho thực khách một cảm giác rất thú vị. Đây là những món ăn được khá nhiều người yêu thích.
Gần giống con tôm nhưng bề bề nhiều chân hơn. Trước kia ít người chú ý đến loại bề bề này nhưng nhờ khách du lịch mà nó đã trở thành món hải sản ngon của Việt Nam được ưa chuộng với giá đắt đỏ. Bề bề còn có tên là tôm tít, tôm mũ ni, con vỗ. Loại tôm này dai, chắc thịt và rất ngọt, nướng, hấp, rang muối, rang me đều hấp dẫn.
Một số món ăn vặt ở Móng Cái?
Bánh đúc không phải là món ăn lạ lẫm, dân dã và phổ biến khắp các vùng quê, lên cả thành thị trở thành món ăn vặt hấp dẫn bất cứ ai. Khắp trong Nam ngoài Bắc có tới hàng chục loại bánh đúc với nhiều cách chế biến khác nhau, tùy khẩu vị.
Ở nhiều thôn quê miền Bắc, phổ biến có bánh đúc lạc. Bánh nấu xong khá cứng, có thể cầm được, nhân lạc bùi, ăn nguội chấm với tương, thơm và dẻo. Ở Hải Phòng, sau đó là Hà Nội có món bánh đúc tàu, bánh mềm hơn, ăn cùng tôm khô, hành phi, đu đủ xào. Món này thu hút nhiều người bởi khá lạ miệng, ngon mà rẻ.
Thế nhưng ở Móng Cái lại có riêng một loại bánh đúc kiểu tàu nhưng kết hợp với cách làm của người địa phương được gọi là bánh đúc lai. Cũng bột gạo xay mịn nhưng được khuấy nước mềm hơn để khi chín có thể xắn được. Bánh đổ ra một cái mâm lớn có thành, luôn để trên lò than để bánh lúc nào cũng nóng khi khách tới ăn. Bánh đúc kiểu này phải ăn nóng, nên các quán bánh thường chỉ phục vụ khách ăn tại chỗ.
Một trong những món ăn đêm nổi tiếng mà rất nhiều du khách khi đến thành phố Móng Cái đều nhắc đến đó là các món nướng.
Đồ nướng ở Móng Cái đa dạng về chủng loại như: nướng bò, nướng hải sản, nướng cù kỳ, thịt nướng… Nhưng điều hấp dẫn hơn các món nướng ở nơi khác, đó chính là nướng chấm. Nướng chấm đồ nướng ở đây được chế biến đặc biệt theo công thức của từng quán.
Lịch trình đi phượt Móng Cái
Mua sắm và tắm biển là hai hoạt động chính của thành phố du lịch vùng biên Móng Cái, Quảng Ninh. Nếu không qua Cửa khẩu Bắc Luân sang Trung Quốc thì một ngày trọn vẹn ở thành phố này cũng đủ để lữ khách miệt mài khám phá.
7h: Thưởng thức cù kỳ
Thưởng thức một tô bún cù kỳ lạ miệng buổi sáng trên đường Trần Quốc Toản sẽ giúp bạn nạp năng lượng trước khi lên đường. Cù kỳ thuộc họ cua là đặc sản nổi tiếng Móng Cái mà bất kỳ du khách nào cũng muốn thử một lần. Ngoài bún, bạn có thể lựa chọn bánh đa hoặc miến cù kỳ tùy theo sở thích.
8h: Mua sắm ở chợ trung tâm Móng Cái
Chợ ở Móng Cái luôn thu hút đông khách du lịch đến tham quan, mua sắm bởi hàng hóa phong phú và đa dạng. Ở đây có 3 chợ chính và một chợ đêm, trong đó chợ trung tâm Móng Cái nằm trên đường Trần Phú là chợ lớn và tập trung nhiều du khách nhất. Chợ Trung tâm thường sôi động từ 4h đến 5 h và kết thúc vào 13 h, khi các chủ quầy kinh doanh người Trung Quốc quay về bên kia biên giới. Khách du lịch đến đây thường ưa chuộng các mặt hàng quần áo may sẵn, máy móc thiết bị và đồ gia dụng.
10h: Khám phá chợ Móng Cái 2 và 3
Chợ Móng Cái 2 và 3 nằm ở phường Hoà Lạc, cách cửa khẩu Bắc Luân 1 km. Hai chợ này cũng bán các mặt hàng như ở chợ trung tâm, nhưng chợ Móng Cái 3 hay chợ Vinh Cơ còn nổi tiếng với đồ điện tử. Ngoài việc chú ý mặc cả, chất lượng sản phẩm cũng là vấn đề bạn phải quan tâm.
12h: Ăn trưa
Sau khi vào chợ mua sắm hàng hoá, bạn có thể quay ra ăn trưa tại các nhà hàng quanh thành phố. Phần lớn các món ăn đều mang đậm nét Trung Hoa, trong đó vịt quay Bắc Kinh được nhiều du khách yêu thích nhất. Ngoài ra, bạn cũng không nên bỏ lỡ món đậu phụ cay tê và thịt khâu nhục nổi tiếng nơi đây.
13h: Khám phá các di tích ở Trà Cổ
Trà Cổ cách trung tâm thành phố Móng Cái 7 km. Trước khi xuống biển bạn nên dạo một vòng các di tích ở đây. Trước tiên là chùa Vạn Linh Khánh nổi tiếng vùng Đông Bắc với trên 50 pho tượng cổ quý giá. Trong khi đó đình Trà Cổ lại là công trình kiến trúc cổ quy mô và đồ sộ bậc nhất Quảng Ninh. Mặc dù được xây dựng tại vùng biên giới giáp với Trung Quốc nhưng đình lại gây ấn tượng bởi hoàn toàn mang dấu ấn của nền văn hoá Việt.
15h: Tắm biển
Trà Cổ được mệnh danh là “bãi biển trữ tình nhất Việt Nam” với đường bờ biển kéo dài hơn 17 km. Do nằm cách xa thành phố và khu công nghiệp nên khí hậu ở đây rất mát mẻ và không gian yên tĩnh. Bạn có thể thoải mái vui đùa cùng những con sóng trong làn nước biển trong xanh, hay dạo chơi trên nền cát trắng mịn phẳng lỳ.
17h: Mũi Sa Vĩ
Khi nắng chiều nhạt dần là lúc bạn đón ánh hoàng hôn tuyệt diệu trên mũi Sa Vĩ điểm khởi đầu của chữ S Việt Nam. Từ đây có thể nhìn sang được nước bạn Trung Quốc để thoả mãn sự tò mò, đừng quên lưu giữ hình ảnh của mình nơi địa đầu Tổ Quốc.
19h: Ăn hải sản
Ở Trà Cổ có hệ thống nhà hàng dọc bờ biển nên không khó để tìm một nơi ăn tối ưng ý. Bạn có thể thưởng thức nhiều món hải sản tươi ngon hấp dẫn ở đây như cá trình, ốc hương, bề bề, tôm, ghẹ. So với hải sản ở Hạ Long thì Trà Cổ giá rẻ hơn nhiều.
20h: Trở lại chợ đêm
Chợ đêm Móng Cái họp từ 18h đến 22h với các mặt hàng chủ yếu là đồ tạp hoá, lưu niệm, may mặc sẵn, đồ gia dụng và đặc biệt có thêm khu hàng ăn đêm với các món ăn mang phong vị Trung Quốc. Chợ đêm khá đông và giá cũng được đẩy cao lên nhiều lần. Nếu không mua gì thì dạo một vòng chợ để cảm nhận nhịp sống sôi động về đêm cũng vô cùng thú vị.
22h: Ngắm thành phố về đêm
Bạn có thể nhìn ngắm thành phố vùng biên lung linh trong ánh đèn vàng từ trên cầu Ka Long, biểu tượng lịch sử của thành phố Móng Cái và tình hữu nghị Việt Trung. Cầu Ka Long còn là cây cầu duy nhất ở Việt Nam được xây hoàn toàn bằng đá.
23h: Nghỉ ngơi
Thành phố Móng Cái không quá rộng nhưng hệ thống nhà nghỉ và khách sạn khá phong phú theo tiêu chuẩn từ một đến năm sao. Bạn có thể tìm phòng nghỉ qua đêm ở Móng Cái trên đường Trần Phú, đại lộ Hòa Bình, Tuệ Tĩnh, Hùng Vương, Nguyễn Du, Hòa Lạc.
Tìm trên Google:
kinh nghiệm du lịch Móng Cái 2021
du lịch Móng Cái tháng 1
tháng 1 Móng Cái có gì đẹp
review Móng Cái
hướng dẫn đi Móng Cái tự túc
ăn gì ở Móng Cái
phượt Móng Cái bằng xe máy
Móng Cái ở đâu
đường đi tới Móng Cái
chơi gì ở Móng Cái
đi Móng Cái mùa nào đẹp
địa điểm chụp ảnh đẹp Móng Cái
homestay giá rẻ Móng Cái
Bạn đang đọc nội dung bài viết Kinh Nghiệm Du Lịch Lệ Giang, Shangrila (Cập Nhật 01/2021) trên website Tuvanduhocsing.com. Hy vọng một phần nào đó những thông tin mà chúng tôi đã cung cấp là rất hữu ích với bạn. Nếu nội dung bài viết hay, ý nghĩa bạn hãy chia sẻ với bạn bè của mình và luôn theo dõi, ủng hộ chúng tôi để cập nhật những thông tin mới nhất. Chúc bạn một ngày tốt lành!